Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Quảng Cáo Tìm Vợ

“Hàn Văn Hạo, anh đừng như vậy! ! Anh rời đi, rốt cuộc có suy nghĩ cho tôi hay không ? Anh đi lần này, tôi thật sự không còn mặt mũi nào nhìn mặt người trong nhà của anh! Tôi làm sao gánh vác nổi ! ” Hạ Tuyết nghẹn ngào rơi lệ, kéo tay của hắn, hai người dừng ở cửa nhà!

Trong nháy mắt, Hàn Văn Hạo quay đầu nhìn Hạ Tuyết, ánh mắt kiên định chợt lóe, nói: “Nếu em gánh vác không nổi, thì giao em cho tôi! ! Tôi sẽ gánh vách cho em!

“Không được! ” Hạ Tuyết liên tiếp lắc đầu.

Hàn Văn Hạo cắn chặt răng, dắt Hạ Tuyết đi xuống bậc thang, đón mưa phùn, cùng đi đến xe, mở cửa xe, đem Hạ Tuyết ném vào trong xe, mình cũng nhanh chóng ngồi vào trong xe, không nói tiếng nào, bực tức nổ máy xe, phóng xe đi mất!

“Tạo phản! ! Tạo phản! ! Người xưa nói hồng nhan họa thủy! ! Đúng là hồng nhan họa thủy! ! Tôi vô cùng tự hào về con trai của mình, cũng không tin có một ngày hắn rơi vào trong vòng nước xoáy của phụ nữ! ! Không nghĩ tới, hắn lại như vậy! ! Làm tôi quá thất vọng! !” Hàn Trung Trí ngồi tại chỗ, giận đến mặt đỏ tới mang tai, rống lên.

“Tại sao ông muốn ép con đi?” Trang Minh Nguyệt kϊƈɦ động, khóc nói với Hàn Trung Trí: “Văn Vũ và Văn Kiệt đã sợ ông, cũng không muốn về nhà, chỉ có Văn Hạo bình thường bận rộn thế nào, cũng trở lại thăm chúng ta, mỗi tuần trở lại cùng chúng ta ăn bữa cơm, bây giờ ông ép mọi người đi hết, ông mới cam tâm sao?

Hàn Văn Vũ và Hàn Văn Kiệt ngồi đó, đều không lên tiếng.

“Bà biết cái gì? ” Hàn Trung Trí tức giận nhìn Trang Minh Nguyệt nói: “Đàn ông mà động tình với phụ nữ, đều không có kết quả tốt! ! Tâm tính hắn mềm yếu như vậy làm sao gánh vác trọng trách của Hàn gia ?

Trang Minh Nguyệt đôi mắt đẫm lệ nhìn Hàn Trung Trí, khóc nói: “Ông đang nói chính mình, hay đang nói con trai ?

“Bà …….” Hàn Trung Trí nhất thời tức giận chỉ vào Trang Minh Nguyệt, rống giận: “Chuyện của Văn Hạo, bà vẫn luôn cùng tôi so đo! Tôi biết rõ bà hợp ý Hạ Tuyết! Bởi vì số mạng của Hạ Tuyết và bà giống nhau! ! Sống trộm, ép buộc tôi cưới bà! ! Tôi thống hận phụ nữ như vậy!”

“Cha! ! ” Hàn Văn Vũ và Hàn Văn Kiệt cùng ngẩng đầu nhìn Hàn Trung Trí, khϊế͙p͙ sợ gọi! !

Trang Minh Nguyệt im lặng, đôi mắt đẫm lệ nhìn chằm chằm người chồng mà mình khổ tâm hầu hạ mấy chục năm, tự khi bước vào Hàn gia, cũng chưa nói nhiều hơn một lời, nhiều hơn một câu, cẩn thận từng ly từng tí, thận trọng chăm sóc mỗi người trong gia đình, khổ tâm làm bổn tròn phận con dâu Hàn gia, mặc dù bị cha mẹ chồng cư xử lạnh nhạt, nhưng vẫn cắn chặt răng, vì cho con trai một gia đình, vì người đàn ông trước mặt này, chịu khổ hơn 30 năm, cuối cùng quay đầu lại nói một câu như vậy, bà đột nhiên không muốn nói chuyện, sắc mặt tái nhợt, hai mắt rời rạc ngồi ở một bên.

“Cha, cha có quá đáng không ? Rốt cuộc mẹ làm gì sai? Cha phải đối xử với mẹ như vậy? ” Hàn Văn Vũ nhìn mẹ như vậy, gấp đến độ hốc mắt đỏ bừng đi tới bên cạnh mẹ, ngồi xổm xuống ôm chặt bà, nhìn cha tức giận kêu to: “Đã nhiều năm rồi, mẹ vẫn chịu đựng lời nói lạnh nhạt của cha, một mình trốn không biết khóc bao nhiêu lần! ! Cha cho rằng mẹ nguyện ý gả cho cha sao? Nếu không phải là vì anh trai, bà sẽ không gả cho cha! ! Cũng nhiều năm vợ chồng, xem như không yêu, cũng có ơn chứ? Tại sao cha nhẫn tâm ngay trước mặt người giúp việc nói mẹ như vậy?”

Hàn Trung Trí vẫn mặt lạnh cắn chặt răng, ngồi đó, thở hổn hển, không lên tiếng.

Trang Minh Nguyệt hai mắt rưng rưng, ngẩng đầu nhìn chồng lạnh lùng ngồi đó, ánh mắt vẫn lóe lên tia tàn nhẫn, đã nhiều năm rồi, ánh mắt của ông ta nhìn bà cho tới bây giờ đều là như vậy, muốn một chút dịu dàng cũng không được, đây chính là cuộc sống không thích, bà chịu đựng nắm chặt 1 góc khăn trải bàn, nhìn chồng khóc nói: “Tôi biết, người trong lòng ông là Văn Giai, cho nên trong tên của ba đứa con, đều có chữ Văn”.

Hàn Trung Trí nhanh chóng tức giận trừng mắt nhìn Trang Minh Nguyệt! !

Nước mắt Trang Minh Nguyệt không ngừng rơi xuống, xẹt qua gương mặt có chút son phấn, gắt gao nhìn chồng khổ tâm, khóc nói: “Cho nên tôi biết rõ, ông xem con của tôi giống như con của người phụ nữ mà ông yêu mến, tôi vẫn câm nín chịu đựng, nhưng ông có biết hay không, đứa con mà tôi khổ tâm sinh ra, lại bị chồng của mình mang theo để theo đuổi một người phụ nữ khác thì có bao nhiêu thống khổ ? Lúc nảy ông nói với Hạ Tuyết như vậy, cô ấy có bao nhiêu thống khổ? Con cái là khúc ruột của mình! ! Không có người mẹ nào nguyện ý để người khác cướp đoạt con của mình! ! Vì Văn Hạo hiểu được nổi khổ sở của tôi, cho nên hắn vẫn xót thương người mẹ tôi đây, hắn hi vọng mình có tiền đồ, không để cho người Hàn gia các người xem thường tôi! ! Hắn vì cái nhà này bỏ ra nhiều như vậy, gánh vác mọi thứ, chăm sóc tôi, chăm sóc tương lai của hai em trai, hy sinh nhiều như vậy! Chẳng lẽ ngay cả một chút hạnh phúc, ông cũng không đồng ý cho hắn? Hắn muốn cưới cô gái mình yêu, cũng không được? Ông thật sự thương hắn sao?”

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận