Chương 93 Phát hiện bảo vật
“TỐC độ nhanh vậy sao? Hoặc nói là năng lực nhảy vọt kinh người?” vẻ mặt Chu Hạo không thay đối, linh hồn hắn tản ra, chú ý đến quỹ tích vận động của hung thú bọ ngựa, sau đó trong tay của hắn trực tiếp xuất hiện một phi đao trực tiếp đánh về phía một chỗ.
Tốc độ của phi đao kinh người, đi thẳng tới một chỗ, còn sau khi hung thú bọ ngựa nhảy vọt cũng vừa tới vị trí này, phi đao trực tiếp xuyên qua não bộ của con hung thú bọ ngựa này.
Thân thế hung thú bọ ngựa giãy giụa một chút rồi không nhúc nhích.
Độ chính xác của phi đao mà chu Hạo sử dụng đã đạt đến hơn hai trăm mét, khoảng cách bây giờ là vài chục km, cộng thêm thực lực hung thú bọ ngựa cũng không mạnh, chẳng qua là năng lực nhảy vọt quá mạnh mẽ, thế nên trong nháy mắt bị Chu Hạo giết chết.
Chu Hạo nhanh chóng đi tới trước thi thế hung thú bọ ngựa, hắn nhặt phi đao của mình lên, sau khi lau khô sạch sẽ thì thu vào.
“Mấy giờ trước không gặp được động vật biến dị, bây giờ thoáng cái gặp được hai con.” Chu Hạo lắc đầu, ánh mắt nhìn hướng nơi xa.
“Chỉ là điều này rõ ràng có ích lợi nâng cao kinh nghiệm chiến đấu của mình.” Chu Hạo hồi
tưởng quá trình mới vừa chiến đấu rồi hấp thu kinh nghiệm.
“Tiếp tục đi tìm bảo vật!” chu Hạo giữ vững cảnh giác, hắn tiếp tục lao về phía nơi xa.
Rất nhanh, thời gian lại trôi qua một giờ.
Bóng dáng Chu Hạo đang không ngừng đi tới, trong lúc hắn gặp được con hung thú thứ ba, sau khi hắn bị hao phí một vài tinh lực thì trực tiếp đánh chết nó.
Nếu nguyên khí giả không có những kinh nghiệm này mà tiến vào trong tu luyện thì hiến nhiên thực lực của hung thú biến dị còn lại phải khống chế nghiêm khắc.
“ừ?” Chu Hạo đi tới một nơi, bổng nhiên hắn ngừng lại.
ở phía xa, dường như trên linh hồn của hắn truyền đến một trận đau nhói, tình huống như này trước kia đã từng xuất hiện, đây là cảm nhận thấy nguy hiểm.
Vù…
Chu Hạo đang muốn rời đi, bổng nhiên, hắn cảm thấy nguyên khí trời đất xung quanh rõ ràng trở nên kịch liệt một chút.
“Đây là… Tinh huống xuất hiện thảo dược, linh quả?” Trong lòng chu Hạo vừa động.
Trước kia hắn phát hiện nhị hoa Mộc Lan
cũng là do cảm ứng như vậy, bây giờ dao động nguyên khí trời đất mãnh liệt hơn rất nhiều so với trước kia khi phát hiện nhị hoa Mộc Lan.
“Chắc chắn là bảo vật!” chu Hạo khẳng định, chỉ là sắc mặt của hắn khẽ thay đổi.
Nơi này có bảo vật, hơn nữa còn vượt xa bảo vật nhị hoa Mộc Lan, nhưng mà hắn vừa cảm nhận được nguy hiếm, đây là lựa chọn lưỡng nan.
Ánh mắt Chu Hạo chuyển động, sau đó hắn cắn răng, thân thể của hắn căng thẳng, chậm chạp nhích gần về phía trước, đây là một nơi rìa vách núi, rất nhiều đá vụn tán loạn phân bố ở xung quanh.
Ánh mắt Chu Hạo tìm tòi rồi rất nhanh dừng lại ở một chỗ.
“Là vị trí kia!” chu Hạo nhìn một chỗ nhò ra dưới vách đá, nếu như nhìn kỹ còn có thế thấy trong đó có một vài cửa động, cửa động này giống như khe nứt của vách đá bình thường.
Chỉ là Chu Hạo cảm ứng được bảo vật, hiển nhiên sẽ không biến cửa động này thành khe nứt vách đá bình thường.
“Bí mật như vậy, chẳng trách không bị phát hiện.” Trong lòng Chu Hạo thoáng kích động.
Chắc chắn thảo dược, linh quả trân quý có trợ giúp khống lồ đối với tu luyện.
Khi cảm nhận được vị trí bảo vật, trong đầu Chu Hạo cảm nhận được nguy hiểm vẫn chưa tiêu tán.
Chu Hạo từ từ ngồi xổm người xuống, sau đó hắn lấy ra một cục đá, hắn ném nó xuống dưới, cục đá đi qua cửa động phía dưới.
Sau đó Chu Hạo thấy rõ ràng một đôi mắt, đôi mắt này đang khẽ lóe sáng trong cửa động.
“Có thế khiến ta cảm nhận được nguy hiếm, nhưng mà lại xa không bằng lần trước huấn luyện viên Vương Nguyên đối phó với ba con hung thú Tam Nguyên cảnh ởthôn chu gia, như vậy đây là một con hung thú biến dị Nhị Nguyên cảnh.” Chu Hạo nhanh chóng phán đoán rồi đi ra ngoài.
“Grừ!” Chu Hạo cách đó không xa, bỗng nhiên hai tiếng gầm truyền đến, sau đó hai con cự thú bốn chân đuôi dài xuất hiện, chiều cao bọn nó đạt đến gần mười thước, toàn thân tản ra dao động khí thế cực kỳ mãnh liệt.
“Hai con hung thú biến dị gần Nhất Nguyên Cảnh đỉnh phong!” Sắc mặt Chu Hạo thay đối, hắn không có chút do dự nào nhanh chóng chạy về nơi xa.
Chu Hạo không chút do dự, chạy trốn thật nhanh ra xa.
“Gầm!”, hai con thú dữ gần Nhất Nguyên Cảnh đỉnh phong này giận dữ thét lên một tiếng,
gào thét xông lên phía Chu Hạo, tốc độ cũng vô cùng kinh người.
“Bùng!”, chu Hạo tập trung sức mạnh vào phần chân của mình, thúc động cước pháp Mặc Luân, chân phải trực tiếp dậm xuống mặt đất, dưới tác dụng của sức mạnh cường đại, mặt đất cũng xuất hiện một số vết nứt nhỏ.
Phải biết rằng, đây là núi đá nham thạch, độ cứng rắn cực kỳ kinh khủng.
Mượn dòng sức mạnh này, thân ảnh Chu Hạo nhảy lên, liền tiến về phía trước một khoảng rất xa.
Sau đó Chu Hạo lại nhảy lên vài lần, mỗi lần nhảy đều có thế tiến về phía trước mất chục mét.
Thế chất cường đại của bản thân, cộng thêm sự thuần thục trong cước pháp Mặc Luân, tổc độ của Chu Hạo đã g’ân tiếp cận đến thức tỉnh thân thể của nguyên khí giả Nhị Nguyên cảnh.
Phải biết rằng, kẻ tu luyện thân thế đều có sở trưởng về tốc độ.
Tuy nhiên, tốc độ của hai con cự thú này cũng vô cùng kinh người, cơ thể chúng không ngừng di chuyến trong núi đá nham thạch này, đá vụn xung quanh tiếp xúc với cơ thể chúng, thì sẽ trở nên càng thêm vụn vỡ.
Mặc dù tiếp cận đến Nhất Nguyên cảnh đỉnh
phong, nhưng có lẽ không quá lâu, hai con thú dữ biến dị này sẽ có thế trở thành thú dữ Nhị Nguyên Cảnh.
“Nhanh vậy?”, chu Hạo vừa chạy trốn, vừa chú ý đến động tĩnh.
Tốc độ của hắn chỉ hơi nhanh hơn hai con thú dữ này môt chút.