Cửu công chúa lạnh lùng nói
“Chuyện này...”
Tân Trấn do dự một lát, nhìn Kim Phi.
“Tiên sinh là người của mình, huống hồ chúng ta còn phải dựa vào y mới có thể vào cung cứu giá được, chuyện có thể nói với ta thì cũng không cần lừa y!” Cửu công chúa nói.
Tân Trấn nhìn Kim Phi, lên tiếng: “Sau khi điện hạ chém chết đám Từ mập ở Tây Xuyên, đám quyền quý trong triều đình đều yêu cầu bệ hạ trừng phạt điện hạ, các nương nương trong hậu cũng vậy, chính lệnh của bệ hạ thậm chí còn không thể nào truyền xuống bình thường được.
Điện hạ cũng biết tính cách của bệ hạ mà, ngài ấy rất tức giận chuyện này... cho nên mới nói ngay trong triều rắng ai đám động tới điện hạ, ngài ấy sẽ tru di cửu tộc người đó...”
“Sao phụ hoàng có thể nói vậy trước mặt mọi người được chứ?” Cửu công chúa dở khóc dở cười
Kim Phi cũng nhíu mày.
Trước đây, y biết Trần Cát là người dễ mềm lòng, thích nghe lời hay, bây giờ thấy Tân Trấn nói như vậy, Kim Phi đột nhiên lại nghĩ tới một đứa trẻ tỉnh nghịch.
Trần Cát vốn là hoàng đế, bình thường quan văn võ trong triều đương nhiên sẽ chỉ nói những lời hay ý đẹp làm ông ta vui vẻ, bây giờ văn võ bá quan đột nhiên đoàn kết lại làm trái ý ông ta, yêu cầu trừng trị nghiêm khắc Cửu công chúa, hoàng đế đương nhiên sẽ mất hứng.
Nhưng dù có mất hứng đến mấy, dù muốn tru di cửu tộc nhà ai cũng không nên nói như vậy trước mặt mọi người chứ,
Đây không phải ép đám quyền quý tạo phản sao? Gặp phải cha vợ như này, Kim Phi một lời khó nói hết.
Cửu công chúa còn muốn nói gì đó thì lại có một trận ồn ào ngoài cổng tiểu viện.
Nhân viên hộ tống chiến đấu với cấm quân trước đó đứng thành hàng tràn vào tiểu viện.
Thấy trong sân toàn người mặc áo đen, tiểu đoàn trưởng của nhân viên hộ tống bị dọa sợ hết hồn.
Đến khi thấy Kim Phi đang đứng trong gian nhà chính, tiểu đoàn trưởng mới thở phào một hơi, nhanh chóng chạy tới
“Tào Đông ở tiểu đoàn Độc Lập của kinh thành, bẩm báo. tiên sinh!"
Trước đây tiêu cục Trấn Viễn chỉ có tổng cộng bốn tiếu đoàn, sau này, quy mô của tiêu cục không ngừng mở rộng, lại lập ra thêm ba tiếu đoàn nữa.
Tào Đông chính là một trong số những tiểu đoàn trưởng. mới nhậm chức.
“Tào tiểu đoàn trường, vất vả rồi, các huynh đệ có ai bị thương không? Kim Phi hỏi
“Có hai người cầm khiên bị đâm vào cánh tay, không có ai chết hay bị thương nặng cả!” Tiểu đoàn trưởng đáp.
“Sắp xếp xong cho cấm quân tù binh chưa?” Cửu công chúa lại hỏi
“Trói ở bên lề đường rồi, bây giờ không biết đã thoát chưa?”
Trước đây, tiểu đoàn trưởng rất lo cho Kim Phí, tước vũ khí của cấm quân xong, anh ta cũng không làm khó bọn họ, chỉ sai người trói cấm quân lại, sau đó dẫn nhân viên hộ tống tới đây.
“Vậy thì không cần quan tâm tới bọn họ nữa” Kim Phi hỏi: “Chúng ta có bao nhiêu huynh đệ ở kinh thành?”
“Ở kinh thành có tống cộng ba trăm sáu mươi ba người, ta để một nhóm ở lại trông nhà, còn lại ba trăm lẻ một người đều dân tới đây rồi!" Tào Đông trả lời
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!