Trong trí nhớ của Kim Phi, y từng nhìn thấy một cặp cha mẹ trong làng phải bán cô con gái chưa đầy mười tuổi của mình cho một tên lưu manh ở làng bên để đổi lấy mười cân thóc khô.
Sau đó mấy ngày sau, y nghe thấy có người nhìn thấy xác đứa trẻ dưới cây cầu đá bên ngoài làng bên cạnh.
Lúc đó Kim Phi mới bảy tám tuổi, đang ở độ tuổi tò mò nên cũng vài người bạn đi đến xem.
Sau đó, y nhìn thấy cô bé đó nằm trên đống cỏ khô, trên người không còn mảnh vải nào, toàn thân đầy những vết bầm tím.
Lúc đó, Kim Phi và những người bạn nhỏ không biết đã xảy ra chuyện gì, sợ hãi đến mức hét lên rồi bỏ chạy.
Dù là cho tới bây giờ, Kim Phi cũng không dám nhớ lại đứa bé đó đã phải trải qua những gì sau khi bị bán đi mấy ngày.
Lúc đó chắc chắn cô bé đã tuyệt vọng biết bao!
Trên đường từ Đông Hải về, Kim Phi đã nhìn thấy quá nhiều bi kịch như vậy.
Khi đó, y tự nhủ trong lòng rằng nếu có thể, y sẽ cố gắng hết sức để ngăn chặn những thảm kịch như vậy xảy ra lần nữa.
Dù là phát triển chậm hơn chút, dù là mình phải chịu một Số rủi ro.
Kim Phi có thể chịu đựng được. Cho nên khi y lập kế hoạch mới có thể khoanh tay bó gối.
Điều này thực sự rất nguy hiểm đối với thế lực vừa mới quật khởi.
Cũng chính vì hiểu rõ khuyết điểm và tính giới hạn của mình, cho nên Kim Phi mới lựa chọn để Cửu công chúa lên ngôi và cầm quyền.
Theo Kim Phi, y và Cửu công chúa có cùng mục tiều, ít nhất là hai người cùng chung phương hướng chung là bình định Trung Nguyên và các vùng xung quanh.
Cho dù có bất đồng, cũng là chuyện xảy ra sau khi bình định Trung Nguyên và các vùng lân cận.
Đến lúc đó Đại Khang sẽ phát triển, cũng có thể chịu đựng được một số thay đổi.
Đáng tiếc chuyện không như mong muốn, sự bất đồng xảy ra sớm hơn nhiều so với dự đoán của y.
Nhưng điều khiến Kim Phi cảm thấy an ủi là Cửu công chúa không hề có ý định giấu giếm y, nếu không với năng lực của Cửu công chúa, hoàn toàn có thể khiến sự việc càng trở nên bí mật hơn.
Nếu không giấu giếm, vậy có lẽ cũng đã chuẩn bị sẵn sàng chịu trách nhiệm với sự chất vấn của Kim Phi.
Điều này cũng chứng tỏ Cửu công chúa đưa ra quyết định này không phải là vì ích kỷ, mà là vì lợi ích chung.
Thật ra mà nói, chuyện này không có ai đúng ai sai, chỉ là hai bên có quan điểm khác nhau mà thôi.
Đây cũng không phải là không có khả năng nói chuyện, trên thực tế, Cửu công chúa để Tiểu Ngọc gửi báo cáo đến, vốn cũng là muốn gửi tín hiệu răng cô ấy cũng muốn nói chuyện với Kim Phi.
Quan Hạ Nhi nhìn thấy Kim Phi nhíu chặt mày, hiển nhiên đang suy nghĩ, cô không nói gì thêm nữa, mà cầm tay Kim Phi, ngồi xuống bên cạnh Kim Phi.
Tả Phi Phi nhìn hai người, rồi chậm rãi rời khỏi phòng.
Hơn nửa tháng sau, Kim Phi đã không còn nhắc tới chuyện này nữa, mà vẫn chạy đến phòng thí nghiệm như trước đây, mỗi ngày dẫn các đồ đệ khác nhau đi học cách chế tạo đạn.
Các nhân viên hộ tống bên ngoài cũng bận rộn dọn dẹp chiến trường.
Trong trận chiến này, cả địch và ta đều thương vong hàng trăm ngàn người, bây giờ trời vẫn lạnh, thi thể đầu đã bị đông cứng, tạm thời không sao, nhưng vài ngày nữa sẽ là lập xuân, đến lúc đó thời tiết sẽ ngày một ấm lên.
Một khi hàng trăm ngàn xác chết bắt đầu thối rữa, xảy ra bệnh dịch cũng là điều không thể tránh được.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!