“Bệ hạ muốn xem uy lực và tầm bản của súng trường, ngươi đến sau núi biểu diễn cho nàng ấy xem”
“Vâng!”
A Quyên gật đầu, vác theo hộp đen đi về phía một con ngựa chiến.
Một mình đi trong đêm nhanh chóng đến sau núi, đến được sân huấn luyện của nhân viên hộ tống.
Bây giờ súng kíp đã có thể sản xuất, nhân viên hộ tống canh giữa làng Tây Hà có hai đội đều trang bị súng kíp.
Đoàn trưởng nhân viên hộ tống canh giữ làng đặc biệt chừa một nhà kho ở sau núi ra, như vật đội súng kíp dù mưa cũng có thể luyệ rồi hơn nữa còn không làm ồn đến những nhân viên hộ tống luân phiên nghỉ ngơi.
Biết được Kim Phi và Cửu công chúa muốn thử súng, nhân viên hộ tống đang trực nhanh chóng xử lý sân, lại cho người rút bỏ những bia ngắm trước đó, toàn bộ đều đổi thành mới.
Sau khi làm xong những công việc này, Cửu công chúa đuổi hết những người khác đi, trong nhà kho chỉ còn lại bốn người là cô ấy, Kim Phi, Châu Nhi và A Quyên.
“Bắt đầu đi!”
Kim Phi gật đầu với A Quyên, cô ấy lập tức để cái hộp ở phía sau xuống, lấy súng trường từ trong đó ra.
Từ khi Kim Phi giao súng trường cho A Quyền, cô ấy vẫn luôn cầm theo bên mình lại thêm luyện tập ở kênh Hoàng Đồng, A Quyên đã vô cùng quen thuộc với súng trường rồi.
Trước tiên là nhìn bia ngắm ở ngoài mười trượng lại kiểm tra súng ống lần nữa sau đó thuần thục lắp đạn, để vào, ngắm chuẩn và bắn.
Cả quá trình làm liền một hơi!
Bùm bùm bùm!
A Quyên dựa theo yêu cầu của Kim Phi, bắn liên tục ba phát sau đó mới để súng xuống.
Cửu công chúa đưa ánh mắt về phía Châu Nhi, Châu Nhi nhanh chóng chạy ra ngoài.
Một lát sau trở về bẩm báo: “Bệ hạ, ba phát súng đều trúng mục tiêu, trong đó có một phát bắn trúng hồng tâm, khoảng cách hai phát còn lại cũng cách hồng tâm không xal”
“Ba phát đều trúng mục tiêu, còn có một phát trúng hồng tâm?” Mắt của Cửu công chúa híp lại một cái.
Cái bia chỉ lớn cỡ khuôn mặt, cách hơn mười trượng, ba phát toàn bộ đều bắn trúng mục tiêu, thành tích hoàn toàn
khiến cho Cửu công chúa không ngờ tới.
“Đây có là gì, A Quyên biểu diễn tuyệt kỹ của ngươi cho bệ hạ xeml”
Kim Phi cười nói với A Quyên.
A Quyên gật đầu, từ trong hộp đen lấy ra một kính viễn vọng nhỏ gắn lên súng trường.
Sau đó quay đầu lại nhìn, lùi đến cửa nhà kho.
“Châu Nhi, ở phía sau tường treo cái bia lên.” Kim Phi chỉ là tường sau ở nhà kho.
Châu Nhi nhìn tường sau một cái, trong mắt toàn là vẻ không thể tưởng tượng được.
Nhà kho này tuy không lớn nhưng từ cửa trước đến tường sau gần hai mươi trương.
Cách hai mươi trượng, tấm bia chỉ to cỡ khuôn mặt ngay cả móng tay còn không bằng, người có thị lực không tốt e là nhìn cũng không rõ.
Nhưng mà Châu Nhi cũng không nói gì, sau khi hoàn hồn lại vẫn treo bia lên phía tường sau.
Đợi đến khi Châu Nhi cách bia ra, A Quyên lại lần nữa cần súng trường lên.
Nhưng lần này cô ấy không gấp gáp bắn mà nhắm chuẩn sắp gần một nút mới bóp cò. Theo tiếng súng vang lên, bia ở phía sau tường rõ ràng đã động đậy.
Cửu công chúa nhanh chóng từ trong tay của Châu Nhi nhận lấy kính viễn vọng sau đó cô ấy nhìn thấy trên hồng tâm có một điểm đen nhỏ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!