Phân chia rong biển thành bốn loại là việc do Đường Tiểu Bắc tự mình quyết định, Nguyên Thái Vi không hiểu Cửu công chúa thật sự đang khen ngợi Đường Tiểu Bäc hay đang mỉa mai nhận xét, nhưng cô ta vẫn giúp Đường Tiểu Bắc giải thích.
“Quy mô của thương hội ngày càng lớn, rất nhiều người dân dựa vào thương hội để kiếm sống, tổng chưởng quầy cũng là vì hoạt động của thương hội...”
"Tiểu Bắc làm rất đúng, cũng làm rất tốt, trong lòng trãm hiểu rối"
Cửu công chúa không đợi Nguyên Thái Vi nói hết lời đã trấn an cô ta: “Không có cô ấy thì chỉ sợ Đại Khang chúng ta không thể trả trả lương cho binh lính và bổng lộc của quan viên, cô ấy có thể dùng rong biển kiếm tiền, trong lòng trẫm rất an tâm!”
“Khi ở Trung Nguyên ta nghe nói Kim Tiên sinh và Tiểu Bắc phu nhân không kiếm tiền từ người nghèo mà kiếm tiền từ người giàu rồi dùng nó để trợ loại cho người nghèo, hiện giờ xem như được mở mang kiến thức rồi.”
Lục đại nhân cũng phụ họa theo: “Tiểu Bắc phu nhân đã dùng rong biển loại một và rong biển loại hai để kiếm tiền từ người giàu, sau đó dùng rong biển loại ba và loại bốn để trợ loại cho người dân, quả thật vô cùng lợi hại!”
Thật ra ông ta bày tỏ lập trường của mình vào lúc này không thích hợp, nhưng ông ta vẫn thay Đường Tiểu Bắc lên tiếng, điều này chứng tỏ ông ta đồng tình với hành động lần này của Đường Tiểu Bắc từ tận đáy lòng.
Đây cũng chính là nguyên nhân khiến năm xưa cấp trên và hoàng đế không ưa ông ta.
Chẳng lẽ ông ta không biết không nên bày tỏ thái độ vào lúc này sao?
Đương nhiên ông ta biết, nếu không thì cũng không làm quan được.
Nhưng tính cách của ông ta là như vậy, không thể thay đổi được.
Thiết Thế Hâm rất tán thưởng Lục đại nhân nhưng lo lắng lời nói của ông ta sẽ khiến Cửu công chúa không hài lòng, nên đổi chủ đề, mỉm cười nhìn Nguyên Thái Vi hỏi: “Khi nào thì lô rong biển thứ hai mới đến?”
“Kim tiên sinh đã thay đổi phương thức thu gom, phơi khô và vận chuyển rong biển ở Đông Hải, thuyền lầu cũng đã được. sản xuất hàng loạt, nếu không có gì thay đổi thì lô rong biển thứ hai sẽ được giao đến trong năm ngày nữa, hơn nữa, sau này mỗi ngày đều có thể mang một thuyền trở về.” Nguyên Thái Vi trả lời.
“Mỗi ngày một chiếc thuyền?” Thiết Thế Hâm tròn mắt: “Nói như vậy thì không phải sau này chỉ dựa vào rong biển, mỗi ngày đều có thể kiếm được ba nghìn lượng bạc hay sao?”
“Thiết đại nhân, Kim tiên sinh vẫn đang tuyển người ở Đông Hải để mở rộng quy mô thu hoạch, sấy khô và vận chuyển, mỗi ngày một thuyền chỉ là sản lượng của bây giờ, sau này chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều, nếu không thậm chí còn không đáp ứng được nhu cầu tiêu thụ của Xuyên Thục chứ đừng nói là cung cấp cho Giang Nam và Trung Nguyên.”
Nguyên Thái Vi nói: “Nhưng sổ sách không phải được. tính như thế, hai thuyền rong biển có thể kiếm được sáu nghìn lượng bạc là do người dân Kim Xuyên tương đối giàu, còn Kim tiên sinh muốn bán rong biển cho Giang Nam và Trung Nguyên để cứu trợ thiên tai, người dân ở đó ngay cả ăn uống cũng khó khăn, không đủ tiền mua quá nhiều sản phẩm hạng nhất và hạng hai.
Hơn nữa, thổ phỉ hoành hành ở Giang Nam và Trung Nguyên hống hách, ngang ngược, muốn bán được rong biển thì phải cử một lượng lớn binh lính hộ tống, đây lại là một khoản chỉ phí rất lớn.
Đến lúc đó có thể bảo đảm chỉ phí thì may mắn, muốn kiếm tiền cũng không có dễ dàng như vậy.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!