Quay về Xuyên Thục cũng không phải là chuyện cơ mật gì cả, vì thế Kim Phi trả lời: “Đúng vậy!”
“Ta có thể cùng tiên sinh đi Xuyên Thục không?” công chúa Lộ Khiết hỏi.
"Đương nhiên có thể" Kim Phi gật đầu đồng ý, "Sáng sớm ngày mai khi xuất phát, ta sẽ phái người đi gọi điện hạ."
Y vẫn luôn tránh mặt công chúa Lộ Khiết, chính vì biết bản thân không giỏi đàm phán, muốn công chúa Lộ Khiết đến Xuyên Thục tìm Cửu công chúa và viện Khu Mật để đàm phán.
Hiện giờ công chúa Lộ Khiết chủ động yêu cầu đi Xuyên Thục, đương nhiên Kim Phi sẽ không từ chối.
“Cảm tạ tiên sinhỊ”
Công chúa Lộ Khiết làm nghỉ lễ cúi chào Kim Phi rồi quay người rời đi.
Sau khi số hiệu Thái Bình cập bến, công chúa Lộ Khiết lập tức đưa mọi người xuống thuyền và quay trở lại thu dọn đồ đạc
Kim Phi đi đến khoang thuyền viết một lá thư và để Thiết Chùy sắp xếp một chiếc ca-nô lập tức xuất phát đưa đến Xuyên Thục.
Mặc dù Kim Phi đã nói sau này có thể quay lại, nhưng Quan Hạ Nhi vẫn dẫn theo Nhuận Nương dọn dẹp suốt một buổi chiều, thu dọn những thứ cô muốn mang theo và cũng xếp những thứ cô không muốn mang đi một cách gọn gàng.
Đường Tiểu Bắc thường xuyên chạy ngược chạy xuôi nên đã sớm thành thói quen với việc đi từ nơi này đến nơi khác, sau khi xuống tàu, thậm chí cô ấy còn không về nhà mà đi thẳng đến chỉ nhánh thương hội cùng với Bắc Thiên Tầm.
Khi đến chi nhánh, Đường Tiểu Bắc đã cho gọi người phụ trách chi nhánh và kho hàng để giải thích công việc tiếp theo, còn Bắc Thiên Tâm thì đi dạo ở sảnh lớn chỉ nhánh.
Không thể không nói, từ thời xa xưa, mua sắm đã chính là bản chất trời sinh của phụ nữ.
Thương hội Kim Xuyên là tài sản của Kim Phi, với thân phận của Bắc Thiên Tâm, cô ấy muốn gì thì chỉ cân phân phó cận vệ một câu là được, nhưng rất hiếm khi cô ấy làm vậy, vẫn luôn tự mình đi đến chi nhánh thương hội.
Cô ấy cũng không nói thân phận của bản thân mà vẫn lựa chọn và thanh toán bình thường như những người khác.
Có đôi khi còn cò kè mặc cả với người bán hàng rong ở ven đường.
Khi Đường Tiểu Bắc từ cuộc họp đi ra, đám cận vệ phía sau Bắc Thiên Tâm đều đang xách những túi lớn nhỏ, còn Bắc Thiên Tâm đang đứng thanh toán ở quầy hàng.
“Thiên Tâm, muội đang làm gì vậy?”
Đường Tiểu Bắc dở khóc dở cười nói: “Muội đến chỗ ta mua đồ còn trả tiền làm gì?”
“Mua đồ trả tiền là đạo lý hiển nhiên.” Bắc Thiên Tâm ném túi tiền lên quầy và nói với nhân viên thương hội: “Hết bao nhiêu thì tự lấy đi, nếu không đủ ta sẽ đưa thêm.”
Người nhân viên này được tuyển dụng bỗi dưỡng ở Giang Nam, không biết thân phận của Bắc Thiên Tâm, nhưng vừa rồi nghe Đường Tiểu Bắc nói như thế thì rõ ràng mối quan hệ của Bắc Thiên Tầm và Đường Tiểu Bắc rất rân thiết.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!