Điều hành một tổ chức lớn như thương hội Kim Xuyên, nhìn có vẻ rất vẻ vang, nhưng người ngoài không hề biết cực khổ trong đó .
Không biết đã bao nhiêu lần Đường Tiểu Bắc lo lắng đến mức suốt đêm không ngủ được.
Theo cô ấy thấy, Bắc Thiên Tâm sống một cuộc sống tự do vô tư, nhẹ nhàng hơn cô ấy nhiều.
Đây chính là sự khác biệt trong cuộc sống do lựa chọn khác nhau tạo nên.
Dù Đường Tiểu Bắc ngưỡng mộ cuộc sống tự do vô tư của Bắc Thiên Tầm, nhưng để cô ấy ở lại làng Tây Hà mỗi ngày dạy mấy đứa trẻ như Bắc Thiên Tầm thì thực sự cô ấy không làm được.
Hiện tại cô ấy đã quen với cảm giác nắm quyền, mọi hành động đều có thể ảnh hưởng đến vô số người.
Có lẽ Bắc Thiên Tâm đã bị Đường Tiểu Bắc nói trúng vì vậy có chút ngại ngùng, đầu óc lại quay cuồng, tò mò hỏi: “Không phải đương gia đã sắp xếp chỗ ở cho công chúa Đông Man rồi sao? Hơn nữa ngày mai cô ta sẽ trở về Thục Xuyên cùng chúng ta, còn mua sân vườn này làm gì, lẽ nào cô ta định sau này sẽ định cư lâu dài ở Đông Hải sao?”
“Điều này ta không biết.” Đường Tiểu Bắc bất đắc dĩ xòe tay lắc lắc: “Việc này đoán rằng cũng chỉ có bản thân cô ta biết, có lẽ tỷ có thể đến hỏi tướng công thử xem.”
Kết quả Bắc Thiên Tâm đã quay lại dáng vẻ vô lo vô nghĩ, không kiên nhẫn xua tay:
“Ta không đi hỏi đâu, công chúa Đông Man thích mua nhà ở đâu thì mua, bà đây không quản làm gì? Đương gia nói rồi, Đông Man bây giờ chỉ là châu chấu sau mùa thu, chỉ có thể nhảy nhót suốt ngày.”
“Được rồi, tỷ thắng rồi!”
Đường Tiểu Bắc xoa xoa lông mày, bước nhanh đi đến phía trước, không muốn nói chuyện với Bắc Thiên Tâm nữa.
Cô ấy phát hiện, nói dễ nghe một chút thì Bắc Thiên Tầm bây giờ sống ở mức độ ổn định, nói khó nghe thì là đã hoàn toàn đến trình độ buông xuôi rồi, nói chuyện với cô ấy chỉ đơn giản là tìm kiếm sự tức giận.
Bắc Thiên Tâm thấy Đường Tiểu Bắc không muốn nói chuyện với mình cũng không tức giận, vừa chậm rãi đi theo vừa ngâm nga một giai điệu.
Sau khi về tiểu viện, hai người vừa hay gặp Kim Phi ở trong sân, Đường Tiểu Bắc đã nói chuyện này cho Kim Phi.
“À, chuyện mọi người nói ta cũng biết, trước khi Giang Văn Văn dẫn công chúa Lộ Khiết đi mua sân vườn đã đến báo với ta.” Kim Phi trả lời.
“Sao Lộ Khiết lại muốn mua vườn của nhà họ Lý? Đường Tiểu Bắc tò mò hỏi.
“Cô ta nói thích thời tiết ở trấn Ngư Khê, mua một cái vườn, sau đó sửa sang lại, sau này không có việc gì có thể đến đó nghỉ ngơi.”
“Ta thấy cô ta thích các xưởng ở trấn Ngư Khê mới đúng?” Đường Tiểu Bắc bĩu môi nói: “Ta dám khẳng định, đội cận vệ của cô ta chắc chắn không bình thường, có lẽ đến chỗ chúng ta để học trộm, hơn nữa có thể đã chú ý điều gì đó, cảm thấy chưa học được nên muốn mua nhà, lần sau đến tiếp tục học trộm.”
“Có khả năng.” Kim Phi gật đầu, không để tâm. Thực ra điều Đường Tiểu Bắc nói, y cũng đã nghĩ đến.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!