“Thuế còn dữ hơn hổi”
Kim Phi cảm thán, sau đó vỗ vai người đàn ông trung niên, nói: “Việc đã xong thì không nói, việc xong rồi thì không khiển trách, chuyện đã qua thì cho qua đi, quả thật trước kia thu thuế quá nặng, không nói nữa, quay về báo cáo thửa đất này với quan phủ là được!”
Dân chúng đứng đối diện nghe vậy, hai mắt lập tức sáng lên, tất cả đều quỳ xuống lạy Kim Phi.
“Cảm ơn tiên sinh! Cảm ơn tiên sinh!”
“Kim tiên sinh đúng là ân nhân cứu mạng của chúng tai”
Chính sách mới mới chỉ được thực hiện một năm, nếu tính theo chính sách thuế trước đây thì số thuế họ phải nộp cho những thửa ruộng họ khai hoang là khoản tiền rất lớn.
Mặc dù có chính sách công cuộc ra công cứu giúp, nhưng hiện tại bọn họ cũng chỉ đủ năm mà thôi, nếu Kim Phi thật sự yêu cầu bọn họ nộp thuế, dù có bán hết vợ
con cũng không đủ tiền.
Kim Phi nói không cần nộp khoản thuế lúc trước, với bọn họ mà nói, đây chính là âm thanh của thiên nhiên.
“Đứng lên đi! Mau đứng lên! Bây giờ không được quỳ dập đầu!”
Kim Phi đang chuẩn bị đưa tay kéo người đàn ông trung niên đứng lên, nhưng bị Thiết Chùy cướp trước một bước, dẫn đội hộ vệ kéo người dân đứng lên.
Nhìn mọi người cảm kích, Kim Phi không khỏi lộ ra vẻ suy tư.
Khi chính sách mới được đề ra, y chưa từng nghĩ đến vấn đề khai hoang này.
“Sao không khích lệ người dân khai hoang chứ?” Kim Phi tự nghĩ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!