Bất cứ việc gì cũng nên làm có chừng mực, lão thần nhận thấy với công lao của công cuộc ra công cứu giúp hiện nay thì nên đến lúc kết thúc rồi!”
Thiết Thế Hâm nói xong thì cúi đầu đứng sang một bên, chờ đợi cơn tức giận của Cửu công chúa.
Quả thật Cửu công chúa rất tức giận nhưng khi cô ấy vừa định nói chuyện thì Kim Phi đã đè lên vai cô ấy một cách nhẹ nhàng.
Thiết Thế Hâm là người phụ trách của viện Khu Mật, cũng chính là trợ thủ đắc lực của Cửu công chúa.
Ngoại trừ việc có chút bụng dạ hẹp hòi khi lần đầu gặp Kim Phi thì sau khi đến Kim Xuyên, ông ta cũng đã giải quyết mọi việc chính trị vô cùng thỏa đáng.
Muốn bồi dưỡng được một người tài năng như vậy không phải là điều dễ dàng, Kim Phi lo lắng nếu Cửu công chúa thật sự trở mặt với Thiết Thế Hâm thì sau này sẽ để lại khúc mắc trong lòng mỗi người.
Trước kia khi chuyện tương tự xảy ra thì đều là Cửu công chúa đóng vai kẻ ác, lần này đến lượt Kim Phi.
"Thiết đại nhân, nói thật, ta rất vui mừng vì những điều ông vừa nói, điều đó chứng tỏ khi xưa ta đã không nhìn lầm người, quả thật ông khác xa kẻ nịnh bợ ngày xưa, không uổng công ta chạy mấy trăm dặm đến khe núi để mời ông ra ngoài!”
Đầu tiên, Kim Phi thừa nhận những gì Thiết Thế Hâm vừa nói, sau đó nói: "Nếu hôm nay Thiết đại nhân đã thẳng thắn thành khẩn như vậy thì ta cũng có chuyện muốn nói, chúng ta hãy nói chuyện thoải mái đi!
Mặc dù biết lời Kim Phi nói chỉ chính là lời khách sáo nhưng trong lòng Thiết 'Thế Hâm cũng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, ông ta chắp tay nói: “Mời Kim tiên sinh nói!”
“Thật ra giảm thuế mười năm không phải là bệ hạ lập tức quyết định mà là do †a đề nghị rồi sau đó chúng ta cân nhắc mất mấy tháng rồi cuối cùng mới đưa ra quyết định!"
Kim Phi nói: "Ta đề nghị như thế vì có ba nguyên nhân.
Đầu tiên là do trước đây người dân sống quá vất vả, nếu chúng ta không giảm thuế thì bọn họ sẽ không thể chống đỡ được và cũng sẽ không có ai hỗ trợ chúng tai"
“Vậy thì ba năm giảm thuế là đủ rồi, vì sao phải là mười năm?” Thiết Thế Hâm nói: “Cho dù quyết định mười năm thì lúc đầu cũng chỉ nên nói ba đến năm năm, như thế ngộ nhỡ sau này có xảy ra chuyện gì còn có thể nói lại nhưng Bệ hạ giảm thẳng mười năm!
Ngộ nhỡ triều đình thật sự hết tiền mà chúng ta lại tăng thuế thì nhất định người dân sẽ kêu than ầm không ngừng!”
“Thiết đại nhân, ông để ta nói xong đã!” Kim Phi nói: "Những gì ông vừa nói không sai, dù sao Vũ Dương cũng là nữ đế đầu tiên trong lịch sử, bắt buộc phải cho người dân tìm được chỗ tốt thì bọn họ mới sẵn sàng đi theo chúng ta!
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!