Quan Hạ Nhi thấy Kim Phi lấy hết nhét chăn vào ngực mình, cô đành ôm đứng sang một bên.
Sau đó Đường Đông Đông bước tới chạm vào chăn bông, thậm chí còn đưa †ay vào cảm nhận một lúc.
“Đúng là vừa mềm vừa ấm nhưng có hơi tốn công chút."
Đường Đông Đông nhìn Kim Phi: "Tiên sinh, huynh có thể làm một cái máy bật bông không?”
Bật bông quả thật là tốn nhiều thời gian và công sức, một đống người bận rộn cả buổi chiều mới xong được một tấm chăn.
Tất nhiên, cũng là do có mấy người trong nhóm A Kiều mới tiếp xúc lần đầu tiên nên chưa được thuần thục.
Nhưng với tốc độ này, e là dù sau này họ có làm thuần thục hơn thì cũng không nhanh hơn bao nhiêu.
Bây giờ máy móc trong xưởng dệt đã được Kim Phi cải tiến rất nhiều, bọn Vạn Hạc Minh và Lưu Bất Quần cũng tham gia cải tiến nên hiệu suất đã rất cao. Đường Đông Đông với tư cách là trưởng xưởng dệt lại càng quen thuộc mấy loại máy móc này.
Nhìn cách làm việc thuần túy thủ công này có hơi không chấp nhận được.
Cứ tưởng rằng Kim Phi sẽ nói để y nghiên cứu nghiên cứu, ai ngờ y lại gật đầu ngay mà không cần suy nghĩ: "Được thôi!"
"Tiên sinh, huynh đã vẽ bản vẽ của máy bật bông từ lâu rồi sao?" Đường Đông Đông hỏi.
"Bản vẽ thì chưa nhưng ta biết cách vẽ." Kim Phi trả lời.
"Đương gia đã biết rồi, sao còn chưa làm ra?" Quan Hạ Nhi tò mò hỏi.
Cô rất hiểu Kim Phi, biết y còn thích máy móc hơn Đường Đông Đông nhiều.
"Bởi vì máy bật bông khá phức tạp, đầu máy cũng lớn. Mà năm nay chúng ta chỉ trồng một lượng bông nhỏ nên không cần phải làm ra một cái máy lớn như vậy."
Kim Phi giải thích: "Máy móc phù hợp cho các nhà xưởng, nhưng đợi sau này việc trồng bông được phổ biến, người dân gom bông muốn làm một cái chăn
bông hay một cái áo bông, thì phải ôm bông đến xưởng dệt sao?
Mặc dù cách bật bông này hơi chậm, nhưng dụng cụ cần có đơn giản và phù hợp với dân chúng. Người dân có thể tự bật bông ở nhà để làm chăn."
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!