"Cô đừng làm loạn, Triệu Đình Chi mà tức nước vỡ bờ thì chuyện gì cũng có thể làm được”.
Kim Phi nói: "Lát nữa ta sẽ bảo Lương ca tập hợp người, đợi Tiêu đô úy đến chúng ta sẽ cùng nhau đi bắt Triệu Đình Chi!"
Thiết Chùy chỉ dẫn theo hơn hai mươi người, Khánh Mộ Lam quá nóng tính, đi đến đó ngộ nhỡ xảy ra xung đột với Triệu huyện úy thì sẽ rất nguy hiểm.
Vốn dĩ Kim Phi cho rằng sớm nhất cũng phải tới trưa ngày hôm sau Tiêu đô úy mới đến Kim Xuyên, không ngờ sáng sớm ngày hôm sau anh ta đã dẫn theo người đến Hắc Thủy Câu.
Advertisement
Đi cùng với Tiêu đô úy còn có hơn một trăm nhân viên hộ tống của tiêu cục Trấn Viễn.
Bây giờ tại trụ sở chính của tiêu cục Trấn Viễn chỉ còn lại một số phụ nữ nấu ăn và hai người gác cổng.
Tất cả các nhân viên hộ tống có thể triệu tập được đều đi theo Tiêu đô úy quay lại để tiếp viện.
Advertisement
"Lão Tiêu, sao ngươi đến nhanh thế?”
Kim Phi bảo Trương Lương sắp xếp cho các nhân viên hộ tống,
Còn y đón Tiêu đô úy đến căn phòng nhỏ rồi hỏi.
"Tiên sinh bị tập kích là chuyện lớn, ta đâu dám chậm trễ, đã lập tức bẩm báo với quận trưởng, quận trưởng cũng bị dọa sợ chết khiếp, ngay lập tức khai văn thư bảo ta đến Kim Xuyên”.
Tiêu đô úy nói: “Dọc đường, bọn ta chỉ dừng lại vài lần để ngựa nghỉ ngơi”.
"Vất vả rồi, vất vả rồi, đợi chuyện này kết thúc, ta nhất định sẽ tiếp đãi đô úy chu đáo”.
Kim Phi biết Tiêu đô úy đang lấy lòng, y quay đầu lại dặn dò Đường Tiểu Bắc: "Lát nữa sắp xếp người về làng Tây Hà một chuyến, lấy năm trăm lượng bạc đến đây!"
Từ quận thành đến đây chưa đầy một ngày, chắc chắn phải đi cả đêm, lần này Tiêu đô úy thật sự đã cố hết sức, Kim Phi cũng sẽ không keo kiệt.
Suy cho cùng, sau này nói không chừng còn có thể dùng đến Tiêu đô úy”.
"Được, trời sáng muội sẽ sắp xếp ngay”.
Đường Tiểu Bắc gật đầu đồng ý.
"Tiên sinh, ý của ta không phải...”
Tiêu đô úy vội vàng xua tay.
"Đương nhiên ta biết đô úy không có ý đó, nhưng đây là chút tâm ý của ta”.
Kim Phi hỏi: "Bây giờ quan trọng nhất là nhanh chóng bắt được Triệu Đình Chi!"
“Tiên sinh yên tâm, trước lúc tới đây quận trưởng đại nhân đã cho ta giấy tờ bổ nhiệm và miễn nhiệm, kể từ bây giờ trở đi, Triệu Đình Chi sẽ không còn là huyện uý của Kim Xuyên nữa!”
Tiêu đô uý rút ra giấy tờ từ trên người.