Từ đương gia nghĩ một chút, quả đúng như vậy, cắn răng nói: “Được, vậy thì làm!”
“Máy bắn đá và nỏ hạng nặng ở làng Tây Hà rất mạnh. Chúng ta có thể dễ dàng trở thành mục tiêu khi tập hợp lại với nhau. Tôi đề nghị từ giờ trở đi hãy tản ra hành động".
Phùng tiên sinh nói: “Không thể bố trí nỏ hạng nặng và máy bắn đá quanh làng được, chia ra hành động có thể giảm nguy hiểm xuống mức thấp nhất!”
Advertisement
“Tiên sinh nói có lý!”, Lỗ đương gia tán thành nói: “Nếu Từ đương gia lo lắng như vậy, vậy thì ta sẽ dẫn các huynh đệ đỉnh Song Đà tiếp tục men theo Trường Xà Câu, Từ đương gia tìm con đường khác là được rồi”.
Theo thỏa thuận trước đó, hai nhóm thổ phỉ sẽ cùng tấn công làng Tây Hà, nhưng đồ ai cướp được thì là của người đó.
Từ đây đến làng Tây Hà đi men theo Trường Xà Câu là nhanh nhất.
Advertisement
Từ đương gia bản tính đa nghi, nếu như Phùng tiên sinh hoặc Lỗ đương gia bảo ông ta tiếp tục đi theo con đường cũ, ông ta nhất định sẽ từ chối.
Bởi vì ông ta sợ Trường Xà Câu có mai phục.
Nhưng bây giờ Lỗ đương gia lại chủ động muốn đi lối này, ông ta liền sợ hãi đỉnh Song Đà sẽ tới làng Tây Hà trước, giành hết đồ tốt.
Do dự một chút, lắc đầu nói: “Núi Hổ Đầu của ta vốn dĩ ở phía trước, theo lý ta đương nhiên nên đi qua Trường Xà Câu rồi!”
“Không phải vừa rồi ông sợ sao?”
Lỗ đương gia cười đểu hỏi.
“Đấy gọi là cẩn thận!”
Từ đương gia vặn lại, sau đó nhìn Phùng tiên sinh: “Bây giờ làng Tây Hà đã phát hiện ra chúng ta, nếu như để người của ta lùi xuống, sau đó để người đỉnh Song Đà đi lên trước thì quá lãng phí thời gian”.
“Từ đương gia nói có lý. Chúng ta càng kéo dài lâu, càng cho làng Tây Hà thêm nhiều thời gian chuẩn bị”.
Phùng tiên sinh vỗ vai Lỗ đương gia: “Lão Lỗ, lúc này đừng tranh giành nữa, phía trước có một ngã ba, cũng có thể tới làng Tây Hà, đợi lát nữa ông đi theo hướng đó, nhanh chóng sẽ không mất nhiều thời gian”.
“Hừ, lần này là ta nể mặt Phùng tiên sinh đấy nhé!”
Lỗ đương gia tức giận nói: “Nhưng ta nói trước với ông, sau khi bắt được nữ công nhân xưởng dệt, ta muốn chọn trước, ông không được tranh với ta!”
“Được, của ông tất, tôi không cần người nào cả!”
Từ đương gia thờ ơ xua tay, bước nhanh lên phía trước, dẫn đội ngũ núi Hổ Đầu vào Trường Xà Câu.
Không hề biết rằng, Phùng tiên sinh và Lỗ đương gia ở phía sau ông ta, âm thầm nhìn nhau một cái.