Từ sáng sớm Bùi Mặc đã ra ngoài nhưng không phải đến Tinh Châu, Vận Nhi hôm nay quyết định sẽ đến công ty trễ hơn hai tiếng.
Sau khi ăn bữa sáng, cô cứ đi qua đi lại trong phòng khách như đang suy nghĩ gì đó, đột nhiên điện thoại có thông báo tin nhắn, mở lên thì thấy là Châu Tuấn
“ Cậu hãy thử kiểm tra xem lời mình nói có đúng là thật không “
Vận Nhi chợt nhớ lại hôm qua bọn họ đã nói chuyện với nhau về Bùi Mặc, vẫn là vấn đề năm nào, Châu Tuấn đã có thể chắc chắn Bùi Mặc chính là ông trùm ma túy Đông Nam Á, cậu còn nói ở sở cảnh sát đã nhận được thông tin tối nay sẽ có một cuộc giao dịch thuốc phiên tại cảng thành phố biển Châu Thành, nơi đây luôn là nơi giao dịch mà Bùi Mặc hay dùng đến, thứ cậu ta cần bây giờ chính là chứng cứ chứng minh Bùi Mặc chính là ông trùm đó, thông qua Vận Nhi muốn cô tự mình điều tra từ căn phòng bí mật trong phòng sách, Vận Nhi từ hôm qua đã suy nghĩ mãi, cô không muốn phản bội người đàn ông của mình nhưng cũng không thể không thử, có thể chỉ là suy đoán của bọn họ mà thôi tuy Bùi Mặc là người máu lạnh còn tàn bạo nhưng sẽ không làm việc phi pháp.
Vận Nhi âm thầm tìm đến căn phòng bí mật trong phòng sách, bao nhiêu năm qua sống với hắn cuối cùng cô cũng đã có cơ hội nhìn thấy cách hắn vô hiệu hóa thiết bị cảm biến trước khi bước vào, đêm đó bọn họ đã làm tình ở đây trong lòng cô năm nghỉ ngơi trên giường đã lén đưa mắt nhìn Bùi Mặc dùng cách đó để vào trong mà không gây ra báo động.
Vận Nhi suy nghĩ thật lâu trước căn phòng, cô nhìn bên trong phát hiện ra so với năm đó bây giờ lại càng có thêm nhiều máy quan sát hơn, hơn nữa hình ảnh bên trong căn phòng đã không còn như trước nữa không còn thấy bản sơ đồ cùng với những hình ảnh của người khác, sau khi nơi này bị Châu Tuấn nhìn thấy Bùi Mặc đã cho người chỉnh lại toàn bộ bây giờ nó không khác gì một căn phòng trống bình thường chỉ là nhỏ hơn thôi nhưng ngày nào hắn cũng đi vào đây chắc chắn bên trong thật sự có vấn đề.
Nhưng Vận Nhi không thể mạo hiểm mà đi vào, máy quay ở khắp mọi nơi, chỉ cần cô bước vào những hình ảnh sau đó đều sẽ bị Bùi Mặc nhìn thấy, nếu không điều tra ra được gì Bùi Mặc sẽ phát điên hắn sẽ không đuổi cô đi nữa mà sẽ thẳng tay giết cô, nhưng nếu thật sự điều tra ra gì đó như Châu Tuấn nói thì sao, cô sẽ làm sao với bằng chứng đó, giao cho cảnh sát hay là vờ như không biết gì.
Cô là luật sư là người của chính nghĩa, nếu thật sự Bùi Mặc làm việc phi pháp cô chỉ có thể vứt đi tình cảm bao năm qua mà phản bội hắn, cô không thể phản bội lại chính nghĩa, phản bội lại huy hiệu luật sư trên ngực cô.
Vận Nhi lần nữa nhấc điện thoại gửi tin nhắn cho Châu Tuấn.
“ Tôi không thể vào trong, bên trong quá nhiều máy quay “.
Chưa tới ba giây Châu Tuấn đã hồi đáp.
“ Vậy cậu hãy tạo ra sự cố đi, ví dụ như chập điện lúc đó máy quay sẽ vô hiệu “.
Vận Nhi nhướng cao mày, tay cô siết chặt cái điện thoại, bây giờ trong đầu cô vô cùng hoản loạn, không biết nên làm gì và không nên làm gì, cô đang sợ hãi, sợ những gì mình nghĩ sẽ là thật, sợ niềm tin bao lâu này mình bám lấy đều là giả, sợ khi nghĩ đến cảnh tượng chính tay mình phải đẩy người đàn ông mình yêu vào vòng pháp luật.
Cô là chính tay hắn bao bọc, chăm sóc bao năm qua, nếu không có hắn cô làm gì có được cuộc sống như bây giờ, nếu không có hắn cô sẽ không bao giờ hiểu được cảm giác được yêu thương là thế nào, bao năm qua cô đưng dưới đôi cánh hắn mà tự do tự tại, có gì được nấy còn được hắn nuông chiều hết mực, cô đã nhận ra bản thân này yêu hắn, cả đời cũng chỉ muốn bên cạnh hắn, cả đời chỉ muốn có hắn,…nhưng tại sao bây giờ ông trời lại để cô rơi vào tình cảnh này, phải chọn giữa nghi ngờ và tình cảm, giữa người mình yêu mà chính nghĩa,…
Sự lựa chọn này quá đỗi đáng sợ