Nhà họ Sở bọn họ không có cao thủ trấn giữ, sợ vẫn không giữ nổi công xưởng này, để công xưởng này rơi vào tay bọn họ vẫn là vấn đề khó khăn, dễ khiến cho người ngoài ham muốn.
Chi bằng cứ trực tiếp chuyển xưởng mỏ này cho Diệp Viễn, chỉ cần xưởng mỏ này trở thành đồ của Diệp Viễn, chắc hẳn sau này không ai dám chú ý đến xưởng mỏ này nữa.
Mà ngọc thạch xưởng mỏ này sản xuất rất có ích lợi với võ giả, nghĩ đến cũng có hữu dụng với Diệp Viễn.
Như vậy nhà họ Sở không chỉ sẽ không đối mặt với nguy hiểm nhiều người khác thèm muốn, mà còn lợi dụng xưởng mỏ này để qua lại thân thiết với cao thủ như Diệp Viễn.
Có thể nói là một công đôi việc.
Đề nghị của Sở Trung Nam khiến Diệp Viễn rung động, trước đó khi vừa đến nơi này, anh có thể cảm nhận được một lượng lớn linh khí Thiên Địa.
Xuyên qua bí thuật mắt nhìn thấu, Diệp Viễn nhìn thấy rõ ràng, ngọc thạch mà xưởng mỏ này sản xuất cũng bao hàm rất nhiều linh khí Thiên Địa.
Vốn dĩ khi Diệp Viễn tu luyện cần một lượng lớn linh khí Thiên Địa.
Hơn nữa anh còn chuẩn bị cho Thiên Thập Nhất và Hàn Phong chuyển sang một vài thuật tu hành trong truyền thừa Quỷ Môn.
Mà lại cần một số lượng lớn linh khí Thiên Địa.
Vốn dĩ đang ưu sầu về vấn đề linh khí Thiên Địa.
Bây giờ những ngọc thạch này vừa hay có thể giải quyết được vấn đề linh khí Thiên Địa cần cho đám người Hàn Phong tu luyện.
“Vậy thì cháu liền cung kính không bằng tuân lệnh!”
Diệp Viễn cũng không do dự, trực tiếp nhận quà cảm ơn của Sở Trung Nam.
“Đúng rồi chú Sở, cháu ở Giang Châu cũng không thể đích thân đến quản lý xưởng mỏ”.
“Vì vậy, xưởng mỏ này vẫn phải nhờ chú Sở giúp cháu quản lý, đến lúc đó cháu sẽ phái một số cao thủ đến bảo vệ xưởng mỏ này!”
Sở Trung Nam lập tức vỗ ngực, liên tục bảo đảm.
“Yên tâm, chỉ cần cậu Diệp có thể đảm bảo an toàn cho tất cả công nhân, tôi bảo đảm sẽ quản lý công xưởng thật tốt, tuyệt đối sẽ không để cậu Diệp bận tâm!”
“Vậy thì cảm ơn chú Sở, ngoài ra phiền chú Sở tìm người thông báo, bắt đầu từ hôm nay tăng lương cho toàn bộ nhân viên lên gấp đôi!”
Lời Diệp Viễn vừa dứt, một đám công nhân có mặt tại đây cũng hưng phấn hoan hô.
Bởi vì buổi tối phải tham gia đấu giá, Diệp Viễn và Lâm Vãn Tình cũng không ở lại xưởng mỏ lâu.
Lúc chạy tới thành phố đã là buổi trưa.
Vừa đến thành phố, Diệp Viễn liền dẫn Lâm Vãn Tình vào một nhà hàng cao cấp.
Sáng hôm nay dựa vào sức mạnh