Đến khi ông ta muốn đi đấu giá thì cũng đã muộn rồi, hiện tại đan Thăng Cảnh này đã bị đôn lên đến một cái giá trên trời.
Họ lên kế hoạch suốt mấy năm qua, tổn thất rất nhiều nhân lực và vật lực để giúp Ô Thiên Khải ra khỏi vùng đất Lánh Đời.
Chính là vì muốn giành được cuốn sách thuốc trong tay bà lão của Phệ Thiên Giáo, từ đó có thể luyện chế thành công đan dược giúp tăng cảnh giới của võ giả.
Ai mà ngờ được trên thị trường lại có loại đan dược còn có hiệu quả hơn cả của Phệ Thiên Giáo chứ.
Thế mà khi không ông ta bỏ lỡ nó.
Nhưng không ngờ tình thế xoay chuyển, hôm nay Diệp Viễn lại thẳng tay ném cho họ hai bình đan Thăng Cảnh.
“Cậu… Cậu là người luyện chế đan Thăng Cảnh này ư?”
Ô Hồng Vũ rất nhanh đã nghĩ tới điều gì đó, ông ta nhìn Diệp Viễn với vẻ vô cùng kinh hãi.
“Phải đấy, cậu là cậu Diệp Diệp Diệt Tiêu, đương nhiên là người luyện chế đan Thăng Cảnh này rồi!”
Tối hôm qua sau khi Diệp Viễn tự báo tên, ông ta còn nhất thời cảm thấy cái tên Diệp Diệt Tiêu này rất quen thuộc.
Nhưng khi đó ông ta đang bị đe doạ đến tính mạng, dĩ nhiên không thể cẩn thận suy ngẫm về vấn đề này.
Bây giờ bình tĩnh lại rồi, tất nhiên cũng nghĩ thông suốt mọi thứ.
“Đan Thăng Cảnh là gì thế?”, nhìn Ô Hồng Vũ kích động khó kiềm chế được, Ô Thiên Khải hơi mù tịt.
Ô Hồng Vũ vội vàng giải thích về tác dụng của đan Thăng Cảnh.
Sau khi biết tác dụng của đan Thăng Cảnh thật sự có thể đề cao cảnh giới của võ giả, Ô Thiên Khải cũng vô cùng kinh ngạc.
Ông ta đờ ra một lúc, đột nhiên quỳ phịch xuống trước mặt Diệp Viễn, dập đầu mấy cái liền.
“Cậu Diệp, từ nay về sau, nhà họ Ô chúng tôi sẽ nghe theo mọi mệnh lệnh của cậu! Nếu nhà họ Ô mà phản bội, cậu cứ thẳng tay trừng phạt chúng tôi thật nặng vào”.
Ô Thiên Khải không phải kẻ ngu, tất nhiên ông ta biết một người có thể luyện chế đan dược được hoan nghênh như thế nào ở giới võ đạo.
Nếu họ có thể ôm đùi Diệp Viễn, thế thì kể từ ngày hôm nay, nhà họ Ô sẽ là gia tộc mạnh nhất tại vùng đất Lánh Đời ở tỉnh Tiềm Long này.
Cuối cùng thống trị cả nước cũng không phải không có khả năng.
“Có mệnh lệnh hay không đều không quan trọng, chỉ cần các ông có thể bảo vệ an toàn cho nơi đây, tôi bảo đảm sau này mấy loại đan dược này sẽ không thiếu!”
Nghe vậy, Ô Thiên Khải lập tức mừng như điên.
Ông ta nói lia lịa: “Cậu Diệp, cậu cứ yên tâm, chúng tôi đảm bảo sẽ bảo vệ nơi này thật tốt!”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!