"A! Dám giết người nhà họ Vương tao, tao phải lấy cái mạng chó của mày!"
Vương Dương Minh thấy thuộc hạ mà mình vất vả bồi dưỡng nhiều năm lại đứt tay đứt chân, còn bị phế hết võ công thì hóa rồ, hai mắt đỏ ngầu liều mạng xông về phía Diệp Viễn.
"Hừ, một tên Võ Vương đỉnh phong rác rưởi cũng muốn giết tôi à!"
Diệp Viễn cười khẩy, sau đó đánh ra một chưởng, mục tiêu là ngực của Vương Dương Minh.
"Nhóc con, dừng tay lại cho tôi!"
Bấy giờ, cuối cùng Cơ Hành Ba cũng hoàn hồn lại, ông ta vừa mới đoán được thực lực cụ thể của Diệp Viễn, kết hợp với lời nói của anh, ông ta biết được một điều là Vương Dương Minh tuyệt đối không phải đối thủ của Diệp Viễn.
Vương Dương Minh là con trai của bạn nên ông ta không thể để Vương Dương Minh xảy ra chuyện gì được.
Ngay khi Cơ Hành Ba hét lên thì cũng vươn tay chộp về phía Vương Dương Minh.
"Hừ, không biết tự lượng sức mình!"
Diệp Viễn tất nhiên cảm giác được một chưởng ào ạt khí thế của Cơ Hành Ba, chỉ nghe thấy anh hừ lạnh một tiếng, sau đó cũng vươn tay đập về phía ông ta, tay còn lại vẫn bổ vào ngực Vương Dương Minh.
"Bốp!"
"Bốp!"
Hai tiếng trầm đục vang lên.
Một chưởng của Diệp Viễn đánh thẳng lên vai Vương Dương Minh, tay còn lại trực tiếp va chạm với một chưởng của Cơ Hành Ba.
"A!"
Ngay sau đó, lại có một tiếng hét thảm thiết vang lên.
Chỉ thấy Vương Dương Minh bị Diệp Viễn đập trúng đầu vai, thoáng chốc hóa thành một đống thịt nát.
Trước một chưởng cực mạnh của Diệp Viễn, toàn thân ông ta giống như một viên đạn bị bắn ra ngoài khách sạn.
Nhưng bởi vì cánh tay kia đang bị Cơ Hành Ba nắm lấy, mà Cơ Hành Ba cũng đã bị Diệp Viễn đánh trúng một chưởng.
Đối diện với một chưởng vô cùng mạnh mẽ của Diệp Viễn, Cơ Hành Ba cũng phải lui ra một bên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!