Trong khách sạn, cơ thể của Cơ Hành Ba cũng lộn vài vòng trên không sau đó mới được Vân Khoát Hải tiếp lấy ở giữa không trung.
Sau khi đáp xuống, sắc mặt Cơ Hành Ba trở nên cực kỳ ngưng trọng, trong mắt tràn đầy sợ hãi nhìn Diệp Viễn.
Một chưởng vừa rồi đã khiến ông ta hiểu ra rằng Diệp Viễn chính là một cao thủ, thậm chí còn mạnh hơn ông ta rất nhiều.
Tất nhiên ông ta cũng biết rõ Diệp Viễn không có ý định giết mình, nếu như Diệp Viễn muốn giết ông ta thì một chưởng vừa rồi đã nghiền nát ông ta rồi.
"Sao có thể như vậy được?"
Lúc này, những người còn lại cũng không biết nên đối đãi với Diệp Viễn như thế nào.
Vốn dĩ Diệp Viễn chỉ là một người bình thường, nhưng qua sự thể hiện liên tiếp của Diệp Viễn khiến tất cả đều hiểu rằng Diệp Viễn không phải là một người bình thường.
Thậm chí khi Diệp Viễn đánh bại Vương Dương Minh, một cao thủ đã xưng vương ở tỉnh Tiềm Long nhiều năm, bọn họ vẫn không đánh giá anh quá cao.
Nhưng bây giờ nhìn Cơ Hành Ba, người mà ngay cả Vương Dương Minh cũng vô cùng kính trọng, lại có vẻ sợ hãi Diệp Viễn.
Chuyện đó khiến cho bọn họ thật sự không biết phải đánh giá thanh niên này thế nào mới đúng.
"Rốt cuộc cậu là ai?"
Giờ phút này trên mặt Cơ Hành Ba vẫn tràn đầy kinh hãi, ánh mắt nhìn về phía Diệp Viễn đầy kiêng dè.
Diệp Viễn khẽ nhìn quét qua Cơ Hành Ba, lạnh lùng lên tiếng.
"Tôi nói ông không có tư cách biết tên của tôi!"
"Tôi cho ông một cơ hội cuối cùng để mang người của mình cút khỏi nơi này, nếu không thì cứ ở lại. Tôi không ngại giết thêm hai võ giả trên bảng xếp hạng võ đạo, giúp một số người thay đổi vị trí đâu!"
Thấy Diệp Viễn biết bọn họ là võ giả trên bảng xếp hạng võ đạo, hơn nữa còn muốn giết chết bọn họ, nội tâm Cơ Hành Ba lại càng thêm khiếp sợ.
Đồng thời ông ta cũng càng thêm tò mò về thân phận của Diệp Viễn.
Những lời nói của Diệp Viễn giống như đã khoét sâu vào chỗ đau của Vân Khoát Hải.
Thần sắc của ông ta càng lúc càng lạnh lùng hơn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!