Editor: Măng Cụt Một Nắng
Hạ Thất Thất sau khi khống chế cảm xúc liền quay sang mười người còn lại, hỏi:
"Vấn đề đầu tiên, các ngươi muốn vào cửa hàng của ta làm việc, lý do là gì?
Thành thật trả lời, bắt đầu từ trái sang phải. Ta đã viết rõ trên giấy phỏng vấn, rằng sau khi làm việc các ngươi sẽ có những cơ hội gì.
Bên cạnh đó còn có tiền công nhận được hàng tháng, tất nhiên còn tùy vào biểu hiện của các ngươi."
"Ta không có việc làm"
"Tiền công cao. Chuyện gì ta cũng có thể làm."
"Rửa chén, dọn dẹp, phục vụ, mọi thứ ta đều có thể làm."
"Ta muốn kiếm tiền nuôi gia đình."
"Ta... Ta muốn làm việc cùng với họ, nhìn bọn họ ai cũng nhanh nhẹn, ta thích cảm giác đó."
"Ta muốn học nấu ăn và kết bạn mới, nghe nói ngài có mở vài cửa hàng cùng lúc."
"..."
Sau một hồi phỏng vấn, lại có thêm vài người bị loại. Lúc này người ở phòng bếp cũng đã tới tập hợp.
Lưu lại mười ba người, chính là để kiểm tra tốc độ phản ứng của bọn họ.
Gia nhân theo sự căn dặn từ trước, bắt đầu bưng lên ba cái mâm, thậm chí còn có thêm hai mươi mấy món ăn.
Hạ Thất Thất muốn nhìn thời điểm họ phục vụ món ăn, tốc độ, khả năng phản ứng và khả năng ứng biến của họ thế nào:
"Nhớ rõ, các ngươi đang làm việc ở nhà hàng, người nhiều đông đúc, thế nhưng, từng chiếc mâm trong tay các ngươi đều là sơn trân mỹ vị.
Đó là tâm huyết của các đầu bếp, cũng là những món ngon mà khách quan đang chờ đợi.
Hiện tại, những món ăn này trong tay ta đều là đồ giả, các ngươi phải tưởng tượng đây chính là đồ thật.
Hơn nữa, ta sẽ không ngừng đẩy nhanh tốc độ, các ngươi sẽ phải chú ý bậc thang dưới chân, đi đứng cẩn thận.
Nếu để thức ăn rơi xuống đất, sẽ làm ảnh hưởng tới các khách nhân đang dùng bữa, cũng sẽ gây tổn thất cho nhà hàng, không chỉ vậy còn làm ảnh hưởng tới tâm trạng của các ngươi.
Còn nữa, nhà hàng có cả tầng lầu, trong khi đưa đồ ăn, phải chú ý đến những người khác.
Thậm chí chúng ta có thể sẽ bận rộn cả ngày, tuy nhiên các ngươi nếu đã muốn lãnh mức tiền công kếch xù này, vậy thì tay chân cũng sẽ phải vội vàng không ngừng.
Tất nhiên sẽ có thời gian nghỉ ngơi, nhưng chúng ta là người làm nghề ăn uống, thời điểm mọi người vội vã, chúng ta nhàn rỗi. Nhưng đến lúc mọi người rảnh rỗi dùng bữa, đó lại là lúc chúng ta vội vã nhất.
Các ngươi biết điều này chứ? Chuẩn bị tốt tâm lý chưa?
Nếu chưa chuẩn bị những điều này, vậy thì ta ngay tại phủ đại môn này, mời các ngươi lập tức rời đi."
"Chuẩn bị tốt rồi!" Mọi người đồng thanh đáp lại, không hề có ai rời đi.
Điều này làm cho Hạ Thất Thất kinh ngạc.
Cô vỗ tay một cái, kiểm tra lập tức bắt đầu.
Mười ba người này từ lúc bắt đầu đều di chuyển vô cùng có trật tự, cho lến lúc Hạ Thất Thất nói đẩy nhanh tốc độ, chú ý dưới chân, chú ý đồ ăn trên tay.
"Xoảng" một tiếng, sau đó lại có thêm vài tiếng "xoảng" nữa.
Không sai, vỡ bốn cái đĩa.
"Những vị làm vỡ đĩa trong tay, mời rời đi, nơi này không cần các vị." Hạ Thất Thất cười tiễn bọn họ.
Không ngờ tới trong bốn người lại có người nhướng mày nói: "Hứ, ai thèm ở lại chứ, vừa khó khăn vừa vất vả, ai muốn làm thì cứ làm tiếp đi!"
"Đúng vậy!" Hai người khác cũng cau có rời đi.
Nam tử cuối cùng ở lại, sau khi ba người kia rời đi, liền quỳ gối xuống đất: "Rầm..."
"Xin ngươi nhận ta đi! Ta lúc nãy... Không cẩn thận, ta..." Hạ Thất Thất không nghĩ tới, nam tử đang quỳ này, lại là người đầu tiên làm đĩa rơi xuống.