Kim cầm côn thịt mình quẹt lên hai mép môi âm hộ rồi từ từ ấn nhẹ vào. Lỗ âm đạo của Huyền bắt đầu giãn ra để côn thịt Kim chui vào, ôi chịch thế này sướng quá. Côn thịt cậu đút vô tới đâu làm cậu sướng tới đó. Cậu đút lút cán côn thịt mình vào chạm tới tử cung của nàng. Kim bắt đầu nắc nhẹ rồi mạnh dần, Thảo Huyền quơ tay như muốn cậu nắm lấy để nàng không bị ngã ra.
Nàng rên rỉ: "Ơ... ư... sướng… ư... quá... ư chồng... ơi... ư ư…"
"Chồng cũng sướng quá... a...a..." Kim dùng hai tay ôm lấy hai bầu vú của Huyền và nắc vào âm đạo nàng càng lúc càng mạnh.
"Á... chồng... ư... nhẹ... nhẹ... chết... ư... vợ... ư..." Huyền như chịu không nổi gục đầu xuống cát, thấy nàng hơi mệt Kim cho nàng nằm ngửa xuống nhưng côn thịt cậu vẫn nắc vào âm đạo nàng lia lịa. Tiếng bạch bạch chách chách pha lẫn tiếng rên a á của nàng làm cho Kim như phấn khích đến tột cùng. Biết không thể kiềm chế được nữa vì sắp ra. Kim nhấp mạnh vài cái cuối cùng làm bé Huyền rú lên rồi cậu rùng mình bắn từng đợt tinh ào ạt vào sâu trong tử cung của nàng. Huyền cong người lên ôm Kim siết chặt vào đón nhận những gì tinh túy nhất của cơ thể cậu đang tuôn chảy vào trong người nàng. Lớp thịt non bên trong âm đạo Huyền co bóp liên tục như muốn cắt đứt côn thịt Kim mà nuốt vào, từng dòng điện tê rần chạy từ lòng bàn chân lên thẳng tới đỉnh đầu cậu. Kim lúc này như đang ở đâu đó trên chín tầng mây. Chẳng biết trời đất là gì nữa.
Vài giây sau Gia Kim bắt đầu mới tỉnh lại, âm đạo bé Huyền co bóp đẩy côn thịt cậu ra… Kim ngồi dậy nhìn đám tinh dịch trộn máu trinh trong âm đạo của Huyền từ từ chảy ra. Nàng đưa tay kéo Kim xuống và ôm chặt lấy cậu.
Kim: "Chồng... chồng xin lỗi vợ... chồng chịch hơi mạnh, tại chồng sướng quá."
Huyền ngấn nước mắt: "Hic... hic... vợ vừa đau vừa sướng."
Kim: "Vợ còn đau lắm hông?"
Nàng nhăn mặt đáp: "Hic cũng đỡ rồi... nhưng hơi ran rát."
Kim: "Thương vợ lắm!"
Nàng: "Hic thương vợ mà chịch vợ vậy đó."
Kim cười: "Do thương quá nên mới chịch mà."
Nàng: "Hic hứ... đáng ghét bỏ vợ ra."
Kim ngồi dậy và đỡ cho nàng ngồi lên. Cô bé nhìn xuống âm hộ mình bị dính đầy tinh và máu rồi nàng lại khóc thút thít. Kim ôm nàng vào lòng an ủi. Lúc này cậu thấy ân hận quá, chỉ vì cơn nứng mà cậu không kiềm chế được. Nàng đã trao cho cậu tấm thân ngọc ngà đầu đời của người con gái.
Bỗng nàng hỏi bất chợt: "Chồng, vợ hỏi chồng cái này được hông?"
Kim: "Sao vợ?"
Nàng nêu nghi vấn: "Sao chồng chịch giỏi vậy, lại biết nhiều kiểu nữa. Chồng từng chịch ai khác trước vợ rồi phải hông?"
Kim giật mình và lạnh cả sống lưng khi nghe Thảo Huyền hỏi vậy. Cậu nghĩ: "Đệt, hỏi gì không hỏi sao lại hỏi câu hóc xương cá vậy nè trời." Thầm cười khổ trong lòng, đâu phải mỗi mình Thảo Huyền, trước nàng thì có tới ba cô gái, đầu tiên cậu chịch Bảo Trân, kế tiếp là Ngọc Ánh - em gái nàng, tiếp theo là Mai Linh, lần này là tới lượt nàng. Trong tình thế này Kim chưa thể công khai dàn harem của mình vì sợ bé Huyền xé xác cậu, Kim nghĩ sẽ đợi đến lúc thích hợp sẽ giải thích cho nàng hiểu. Còn bây giờ trước mắt dùng khổ nhục kế đánh lừa nàng đã rồi tính sâu.
Nghĩ thế rồi Kim gục xuống ôm lấy Huyền.
"Chồng sao thế, chồng khóc đấy à. Không sao mà, vợ hết đau rồi." Nghe nàng nói Kim giả bộ khóc to hơn. Cậu thầm nghĩ tình yêu của Huyền dành cho cậu thật bao la và rộng lớn.
Nàng lo lắng hỏi: "Chồng sao thế, đừng khóc nữa mà. Âm đạo của vợ hết đau rồi... vợ muốn làm nữa nè."
Kim hỏi lại: "Thật hả vợ?"
Nàng đáp: "Ừm! Vợ là vợ của chồng mà. Biết chồng thương vợ nên vợ mới cho chồng chịch... vợ không trách gì chồng đâu. Chồng đừng buồn nữa nha."
Kim xúc động nói: "Cảm ơn vợ nhiều lắm. Vợ biết sao chồng chịch giỏi hông?"
Nàng: "Sao chồng, đừng nói chồng đụ nhỏ nào rồi nha."
Kim: "Chồng... chồng..."
Nàng cười khúc khích: "Hi hi vợ đùa đó, vợ biết chồng yêu vợ mà sẽ chỉ chịch mình vợ thôi. Nhưng chồng từng thấy người ta chịch rồi đúng hông. Nếu không chồng sao biết nhiều cái hay quá vây, từ chuyện bú mút cho tới tư thế chịch nữa."
Kim: "À ừ... chồng... chồng từng thấy có một cặp nam nữ chịch nhau ở rẫy bắp."
Nàng: "Trời, chồng hư... người ta chịch mà chồng rình coi hả?"
Kim cười trừ: "À... ừ hi..."
Nàng: "Hứ, ghét chồng. Vậy là chồng thấy mấy chỗ kia của nhỏ đó rồi."
Kim: "Hì... cũng không thấy rõ lắm... tại chồng nằm cách chỗ hai người đó hơi xa."
"Còn nói!" Huyền đưa tay nhéo Kim một cái đau điếng rồi ôm lấy cậu. May quá xém chút nữa cậu nói sự thật cho nàng biết rồi.
Kim: "Mình về thôi vợ, trời cũng bắt đầu tối rồi."
Nói rồi Kim đứng dậy lấy quần áo cho Huyền mặc vào. Cậu cũng tự mặc và cả hai đi ra sông rửa lại người cho sạch. Nhìn Huyền vui vẻ cười đùa và tạt nước vào cậu như đang rất hạnh phúc. Thấy nàng như thế cậu lại càng lo, rủi mà nói thật chắc Huyền sẽ thất vọng lắm, không chừng nàng sẽ tự vẫn luôn chứ chả chơi vì đã trót trao tấm thân ngọc nữ của mình cho cậu. Sao cứ nghĩ tới cảnh đó là cậu bủn rủn tay chân thế này.
Rồi Kim chở Huyền về, trên đường về nàng ngồi sau ôm cậu làm cậu thấy hạnh phúc vô cùng. Kim ước gì phút giây này kéo dài mãi, ước gì con đường phía trước cứ dài ra mãi mà không bao gờ về đến nhà. Nhưng càng hạnh phúc sao cậu lại càng thấy bồn chồn. Cậu vừa đạp xe vừa suy nghĩ lại tất cả những chuyện mình đã làm.
Sau khi đưa Thảo Huyền về nhà, Kim không về nhà mình mà đạp xe thẳng xuống bờ sông. Đây là khúc sông mà cậu và Huyền đã từng tắm với nhau trước đây. Cậu chạy ra sông và nhào xuống dòng nước hiền hòa. Kim nhớ lại chính nơi này là nơi cậu và Huyền lần đầu gần gũi với nhau, cậu còn nhớ khi nói "tạm biệt" rồi lặn xuống sông một hồi lâu rồi trồi lên hù nàng. Cô bé lúc đó sắp khóc vì sợ cậu chết. Nghĩ tới cảnh đó Kim lại phì cười nhưng sao nước mắt cậu vẫn cứ tuôn ra không ngừng.
Kim bước đi ra giữa sông, rồi từ từ lặn xuống. Cậu lặn xuống thật sâu chỉ để mong sao dòng sông có thể che chở cho cậu lúc này. Trời cũng bắt đầu tối và cậu cũng bắt đầu chìm dần vào dòng sông.
Bỗng một người con gái xinh đẹp tuổi độ trăng tròn đột nhiên xuất hiện, hét lớn: "Ma Đế, chàng đừng làm vậy..."
Liệu tiếng hét của cô gái có truyền đến tai Kim khi mà cậu ngày càng đã chìm dần xuống sông rồi hay không?