"Diệu Linh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?" Có một ghi chú về mức độ nghiêm trọng trong giọng điệu của cậu. Nhịp tay lên bàn, cậu nói với vẻ nghiêm túc. "Chị có liên quan đến chuyện gì đó sao?"
Lý Diệu Linh xoáy sâu mắt mình vào mắt cậu. Phủ nhận tất cả mọi thứ, cô läảc đầu. "Không. Mẹ của chúng tôi... Thừa Hạo không phải là con ruột của bà ấy."
Đôi mắt của Ngụy Tân Vũ mở tròn trong mắt cô. Giống với em trai của cô, cậu đã không kìm được sự phản đối của mình với tình huống này. "Chị nói bà ấy không phải là mẹ của Trịnh Thừa Hạo? Nhưng bà ấy đã kết hôn với ba của anh ta. Cho nên bà ấy là mẹ của Thừa Hạo và là mẹ chị. Em ngạc nhiên khi biết tin này nhưng theo luật pháp, chị là em gái của Thừa Hạo. Chị không thể kết hôn với anh ta."
Cô cảm thấy mình đang ở trên một chiếc thuyền bập bênh nguy hiểm, nghiêng từ cả hai đầu, cô có thể rớt xuống biển bất cứ lúc nào. Bất kể kịch bản là gì, mọi người sẽ khuyên cô rời xa Trịnh Thừa Hạo. Lý Diệu Linh không thể đoán trước được ngày hôm nay sẽ trở nên tồi tệ như thế nào, vì vậy không thể ngồi đây nghe Ngụy Tân Vũ nói những chuyện về luật dân sự gì đấy.
"Tôi... tôi phải về nhà. Lần sau nói chuyện tiếp."
Khi Lý Diệu Linh lao về phía cửa, cô có thể nghe thấy Ngụy Tân Vũ hét lên, đuổi theo cô.
Khoảnh khäc bước ra khỏi quán cà phê, tất cả những gì cô có thể nghĩ đến là thở. Vội vã xuống phố, Lý Diệu Linh tiếp tục hít thở sâu trong khi lắng nghe phần còn lại của thế giới hỗn loạn gây ồn ào xung quanh mình. Dừng lại trên vỉa hè, cô cảm thấy mọi thứ trong tâm trí mình lộn xộn. Một kho tàng suy nghĩ dường như đã rơi xuống cô mà không báo trước, đè nặng lên ý thức phán xét đạo đức của cô. Rất nhiều giọng nói đang hét vào mặt cô, cô ước gì Trịnh Thừa Hạo ở đây để nói với cô răng mọi thứ sẽ ổn thôi.
Lý Diệu Linh vẫn đứng im khi mọi người lướt qua, va vào cô trên đường. Chưa bao giờ cô cảm thấy tồi tệ như thế này, cô khao khát có Trịnh Thừa Hạo bên cạnh đến một mức độ mà chính cô cũng không thể hiểu được. Đưa tay vào túi, cô lấy điện thoại ra, gọi cho anh. Trong một lúc, cô nghe tiếng chuông điện thoại liên tục, cùng một tiếng bíp ám ảnh cho. đến khi cuộc gọi của cô được chuyển đến hộp thư thoại.
€ó lẽ Trịnh Thừa Hạo rất bận. Đó mới chỉ là ngày thứ hai anh đi làm nhưng anh quá bận rộn với công việc. Sau khi được ở bên anh mỗi ngày, Lý Diệu Linh đã quên cách đối phó với sự cô đơn. Bây giờ anh đã đi làm, cô đơn đeo bám cô mọi lúc nhưng cô không thể làm gì được. Trịnh Thừa Hạo đã khiến cô tin rằng anh sẽ luôn ở đây vì cô.
Ấn một bàn tay lên trán, Lý Diệu Linh chiến đấu để trấn tĩnh bản thân sau đó bắt taxi. Cô cần phải làm một cái gì đó. Lý Khắc Tiến đang giận, trước khi cậu trở lại để lôi cô về, cô cần phải xoay chuyển tình thế. Và trước khi Ngụy Tân Vũ và Lý Khắc Tiến bắt tay nhau hành động, Lý Diệu Linh không thể ngồi im để mọi thứ mất đi. Khó khăn lắm cô mới đi được đến ngày hôm nay.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!