"Đồ ăn ở đây ngon thật." Cô nghe thấy Trịnh Thừa Hạo. nhận xét khi anh gắp thức ăn đầy đĩa của mình. "Anh sẽ đem một ít về nhà nếu có thể"
Lý Diệu Linh ngước lên nhìn anh, lặng lẽ cười. Di chuyển đến một chiếc bàn trống, họ ngồi xuống để thưởng thức bữa trưa của mình. Xung quanh họ, tiếng nói tiếng cười vang lên ồn ào.
"Đó là món gì nhỉ?" Trịnh Thừa Hạo hỏi khi nhìn đĩa thức ăn của vợ mình. "Anh muốn thử."
"Em cũng chưa ăn bao giờ. Đây, anh ăn đi." Lý Diệu Linh nói, đẩy chiếc đĩa của mình về phía anh. Chỉ đơn giản như vậy, cô cảm thấy như họ đang hẹn hò, thế giới dường như chỉ còn họ. Một phút sau, hình ảnh một người mờ ảo qua mắt cô, cô nhìn Ngô Huyền Sương kéo chiếc ghế bên cạnh Trịnh Thừa Hạo ra.
"Em thấy anh đến sớm nhưng vì em bận đón khách nên không thể đến chào hỏi được." Cô mỉm cười. Lớp trang điểm quý phái, mái tóc uốn xoăn, xõa trên vai. Lý Diệu Linh đột nhiên cảm thấy quá đơn điệu so với cô.
"Chúng tôi cũng vừa mới đến thôi." Trịnh Thừa Hạo nói dường như hoàn toàn không biết gì về sự bất an của cô.
"Em muốn giới thiệu một người với anh." Chuyển sang chủ đề kinh doanh, Ngô Huyền Sương vẫy tay về phía ai đó rồi nhìn Trịnh Thừa Hạo, cô giải thích. "Em đang nghĩ đến việc mở một bộ phận luật cho công ty. Luôn có nhiều vấn đề bảo. mật và tranh cãi mà khách hàng tạo ra khi mua sắm, em nghĩ anh nên bắt đầu điều mà ba anh chưa bao giờ làm."
Lý Diệu Linh nhìn người đàn ông trung niên mảnh khảnh bước đến, bắt tay với Trịnh Thừa Hạo. "Tôi là Du Trác Hàn, hiện là luật sư tại AMK ở thành phố Y. Rất vui được gặp cậu."
Trịnh Thừa Hạo gật đầu chào hỏi, sau khi giới thiệu bản thân, anh vòng tay qua eo cô, nói. "Đây là vợ tôi, Diệu Linh."
"Tôi nghe nói cậu đã kết hôn. Xin chúc mừng” Người đàn ông cười rạng rỡ đáp lại.
Lý Diệu Linh cảm thấy tim mình đập điên cuồng, cô buộc. mình phải gật đầu để chào người luật sư kia. Cô không ngờ Trịnh Thừa Hạo lại kéo cô vào cuộc trò chuyện kinh doanh của anh.
"Hai người cứ tự nhiên. Tôi sẽ gặp lại cậu sau tối nay.”
Du Trác Hàn lịch sự mỉm cười rồi rời đi. Lý Diệu Linh nhìn ông ta hòa nhập vào nhóm người đàn ông đang đứng một góc với những ly rượu trong tay, trò chuyện về một vài trận đấu bóng chày trên truyền hình. Cô có thể hình dung tất cả họ trong những chiếc áo sơ mi hàng hiệu và quần jean, chen chúc trong phòng khách, cầm bia trên tay, la hét và cổ vũ.
"Anh nghĩ gì về ông ấy?" Ngô Huyền Sương hỏi.
"Ông ấy gọn gàng." Nhận xét của Trịnh Thừa Hạo rất ngắn gọn và đơn giản.
"Hãy thuê ông ấy để làm luật sư cho công ty." Ngô Huyền Sương đề nghị.
"Tôi không chắc về điều đó." Trịnh Thừa Hạo nói. "Ba tôi chưa bao giờ lên kế hoạch cho chuyện này, vì vậy tôi nghĩ có lẽ không cần thiết. Đây là trung tâm mua sắm không phải là trung tâm kinh doanh chứa đầy các bí mật cần được bảo vệ."
"Không hiểu sao?" Ngô Huyền Sương tranh luận. "Ba của anh không có thời gian để lên kế hoạch cho chuyện này vì ông ấy bị bệnh."
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!