Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Rể Cuồng Lâm Chi Diêu Thẩm Mộng Thần - Tiểu Bạch

CHƯƠNG 116: THẨM VU ÂN SỞN CẢ GAI ÓC!

Thẩm Vu Ân gật đầu nói: “Đúng vậy, chú Tôn là phó cục trưởng của Cục giao thông, con muốn tìm ai?”

“Chị ơi, chị đã gặp ai rồi? Hôm nay không phải vừa trở về thành phố Nam Giang sao? Hay là có ai bắt nạt chị? Nói cho em biết, em sẽ cho nó biết tay.” Thẩm Nhất Bân tò mò hỏi.

Thẩm Ngọc Diệp do dự nói: “Thôi bỏ qua đi, giải quyết chuyện gia đình trước, sau khi giải quyết xong mới tính tiếp. Chú Tôn vẫn còn ở Cục giao thông, nên sớm muộn gì cũng điều tra, nên cũng không cần gấp gáp.” Thẩm Ngọc Diệp nói xong liền bỏ đi. Thời gian hiện tại của cô ta rất cấp bách.

Sau khi Thẩm Ngọc Diệp rời đi, Thẩm Nhất Bân và Thẩm Vu Ân nhìn nhau, cả hai đều nhìn thấy sự nghi hoặc trong mắt nhau. Nhưng Thẩm Ngọc Diệp không nói, họ cũng không biết Thẩm Ngọc Diệp muốn tìm ai.

Bên đây cả nhà Thẩm Ngọc Diệp đang tìm nhiều cách khác nhau để cứu vãn gia đình họ Thẩm đang đứng ở bờ vực hủy diệt. Sau khi Lâm Chi Diêu ra viện, anh tìm một quán cà phê ngồi suy ngẫm. So với sự điên cuồng và bận rộn của nhà họ Thẩm. Lâm Chi Diêu tỏ ra rất ung dung, có thể nói bây giờ toàn bộ thành phố Nam Giang náo loạn chỉ vì câu nói của anh ta. Chỉ có mình anh ta ngồi đó như chưa có chuyện gì xảy ra.

Trong lúc Lâm Chi Diêu đang uống cà phê ngồi suy ngẫm một mình, Tiêu Viễn Sơn đột nhiên gọi cho anh ta. Lâm Chi Diêu nhíu mày khi nhìn số điện thoại gọi tới, trong ấn tượng của anh ta Tiêu Viễn Sơn là một người thông minh, người này chỉ là không xuất thân trong gia tộc lớn. Nếu chỉ xét về thực lực, Tiêu Viễn Sơn nhất định không tồi, chính là một con cá sấu khổng lồ ở thành phố Nam Giang!

Lâm Chi Diêu bắt máy, vừa nghe Tiêu Viễn Sơn báo cáo, một lúc sau, Lâm Chi Diêu cười ngượng ngạo nói: “Ý anh là Thẩm Vu Ân tìm anh và muốn gặp tôi? Haha, Thẩm Vu Ân cũng nghĩ ra được ý này?”

Tiêu Viễn Sơn nói một cách cung kính: “Vâng, thưa anh Lâm, Thẩm Vu Ân biết tôi đã đầu quân cho tập đoàn Cửu Châu, ông ta thông qua các mối quan hệ muốn tôi hẹn anh, tôi cảm thấy ông ta như đoán được phần nào danh tính và địa vị của anh trong lời nói của ông ta, vì vậy tôi muốn xin chỉ thị của anh, có cần gặp ông ta không?.”

Lâm Chi Diêu cười hỏi: “Không ngốc sao? Theo ý kiến của anh, Thẩm Vu Ân đại diện cho bản thân hay toàn bộ gia tộc họ Thẩm?”

Tiêu Viễn Sơn lịch sự đáp: “Là đại diện cho bản thân ông ta, và những gì ông ta nói với tôi cũng rất rõ ràng, bây giờ nhà họ Thẩm đã do em trai ông ta Thẩm Chấn Hoa làm chủ. Ông ta chỉ đại diện cho cá nhân ông ta, muốn gặp anh thôi. Anh Lâm, toàn bộ những gì mà nhà họ Thẩm đối xử với anh và vợ anh, giới thượng lưu của thành phố Nam Giang đều biết, với thân phận của anh thì không cần thiết phải gặp ông ta, 5 ngày sau thì trực tiếp hủy diệt nhà họ Thẩm là được. Ý của anh như thế nào anh Lâm?”

Lâm Chi Diêu tắt nụ cười trên mặt, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn, gõ liên tục, sau khi suy nghĩ một lúc, Lâm Chi Diêu nói: “Cứ gặp đi, Thẩm Vu Ân này khá thú vị. Tôi đợi anh ở phòng riêng Cửu Thiên Tinh Hà của khách sạn Bán Nguyệt Loan, anh thông báo cho Thẩm Vu Ân đi…”

“Được rồi, anh Lâm, tôi sẽ qua đó ngay” Tiêu Viễn Sơn nói xong liền lịch sự cúp điện thoại.

Sau khi Lâm Chi Diêu cúp điện thoại, liền gọi xe đi tới khách sạn Bán Nguyệt Loan, trong lòng cũng có chút tò mò. Dù sao trong ấn tượng của anh ta, con trai lớn nhà họ Thẩm cũng không có tích sự gì, trước giờ đều là con trai thứ hai nhà họ Thẩm xử lý mọi chuyện.

Sau khi nhận được lệnh của Lâm Chi Diêu, Tiêu Viễn Sơn nhanh chóng đến khách sạn Bán Nguyệt Loan không chút do dự. Sau khi anh ta và Lâm Chi Diêu gặp nhau ở cửa, họ cùng nhau đi vào phòng riêng, nhưng Thẩm Vu Ân do ở rất xa, phải một lúc sau mới tới được.

Khi Lâm Chi Diêu đứng ở cửa khách sạn trước khi bước vào, Vương Lộ Lộ trong bộ váy ren màu đen đã cung kính đứng đợi ở cửa khách sạn. Khách và nhân viên phục vụ trong khách sạn đã vô cùng sửng sốt khi thấy người phụ trách của Bán Nguyệt Loan đích thân đón khách. May mắn thay những người đó đều không biết Lâm Chi Diêu. Chỉ là cảm thấy sửng sốt với thân phận của Lâm Chi Diêu, khi thấy Tiêu Viễn Sơn và Vương Lộ Lộ đồng hành cùng.

Sau khi Lâm Chi Diêu đi theo Vương Lộ Lộ đến phòng riêng Cửu Thiên Tinh Hà, Lâm Chi Diêu ngồi xuống, Tiêu Viễn Sơn cung kính ngồi đối diện Lâm Chi Diêu. Vương Lộ Lộ, tổng giám đốc của Bán Nguyệt Loan, đứng sau Lâm Chi Diêu: “Anh Lâm, hôm nay anh muốn ăn gì? Hiện tại khách sạn có bào ngư và tôm hùm tươi ngon nhất vừa nhập sáng nay …”

Lâm Chi Diêu lắc đầu nói: “Được rồi, buổi trưa có ăn rồi, uống trà là được, chúng tôi trò chuyện tí thôi. À, tiền cơm cứ tính theo giá cao nhất của bên cô là được.”

Vương Lộ Lộ vội mỉm cười xua tay nói: “Anh Lâm đang nói cái gì vậy? Anh đến đây, là niềm vinh hạnh của tôi, tôi làm sao dám lấy tiền của anh, trà tôi mời, vậy anh trò chuyện với Tiêu tổng nhé, để tôi đi pha trà…”

Vương Lộ Lộ cung kính cúi đầu trước Lâm Chi Diêu, sau đó mỉm cười và bước ra trước khi Lâm Chi Diêu kịp nói gì. Với thân phận của Lâm Chi Diêu, cô ước gì ngày nào Lâm Chi Diêu cũng sẽ đến. Chỉ cần cô ta duy trì mối quan hệ tốt với Lâm Chi Diêu, thì cả cuộc đời này sẽ suôn sẻ.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận