Nhìn thái độ của Na Hy Nghiêu và Na Nhữ Bình hoan hỉ như muốn tiễn mình đi.
Lý A Tứ lại một lần nữa nghỉ ngờ khu vườn của nhà họ Na có phải bị anh †a phá sập hay không.
Thế nên ông chủ cậu chủ mới chán ghét mình.
Lý Dục Thần thấy Lý A Tứ bày ra vẻ mặt như đau đớn như trời sập thì ngạc nhiên, hỏi: “Anh không muốn à?”
Anh hỏi thế làm hai bố con nhà họ Na sợ thót tim.
Đây là cơ hội tuyệt diệu để nịnh bợ người được chỗ dựa chỉ đích danh muốn mang đi, tìm mòn mắt cũng không cơ hội này.
Hơn nữa sau này kể lại, nhà họ Lý có một bảo vệ từng làm ở nhà họ Na, nghe có vẻ như hai nhà thân thiết lắm.
“Này cậu, cậu tên gì?”, Na Hy Nghiêu còn chưa biết tên cậu bảo vệ may mắn này.
“Tôi tên là Lý A Tứ”.
“Ồ, Lý A Tứ..”, mắt Na Hy Nghiêu sáng lên: “Cậu xem cậu cũng họ Lý này, là duyên phận đấy. Ông trời đưa cậu đến nhà họ Na, chính là để cho hôm nay cậu gặp được cậu Lý. A Tứ à, đây là cơ hội nghìn năm có một! Cậu còn do dự gì nữa? Còn không mau cảm ơn cậu Lý đi!”
Lý A Tứ hơi do dự, vì thế anh ta hỏi một câu mà đến chính anh ta cũng cảm thấy ngu ngốc, nhiều năm sau còn bị mọi người trong trang viên nhà họ Lý lôi ra chế nhạo, mỗi lần nhắc tới là anh ta chỉ muốn tìm cái lỗ chui vào cho. đỡ nhục:
“Đến chỗ cậu làm bảo vệ có oai hơn trưởng làng chỗ tôi không?”
Lý Dục Thần ngớ ra.
Câu hỏi này làm khó anh quá.
“Thế nào mới gọi là oai hơn trưởng làng?”, anh bèn hỏi.
“Trưởng làng không dám ngủ với vợ tôi”, Lý A Tứ trả lời.
Mọi người bật cười.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!