"Cái gì mà trẻ con trẻ cái, bây giờ em rất giỏi đánh nhau đấy nhé! Nghiêm Cẩn cũng rất biết đánh nhau!"
"Được rồi được rồi, hai đứa rất lợi hại, được chưa. Vậy chị hỏi em, mẹ bảo. em tới theo dõi anh rể em, anh rể em lại gọi em đến bảo vệ chị, vậy em nghe ai?"
"Đương nhiên là nghe anh rể rồi", Lâm Vân thốt ra.
"Phản đồ!", Lâm Mộng Đình mắng một câu.
"Chị, không phải chị cũng muốn em đi theo dõi anh rể đấy chứ?"
"Dĩ nhiên không phải".
"Vậy sao chị lại bảo em là phản đồ?"
"Mẹ bảo em tới theo dõi anh rể em, em lại lập tức nhắn tin cho anh ấy, bán đứng mẹ, em không phải phản đồ thì là cái gì?"
"Đó là mẹ lo lắng vớ vẩn, nếu anh rể mà thay lòng đổi dạ, em theo dõi anh ấy có tác dụng gì? Có trói người nhà họ Lâm chúng ta lại một chỗ cũng không bằng một ngón tay của anh rể. Chị, anh rể có thay lòng đổi dạ hay không, quan trọng là tại chị đấy".
"Tại chị? Chị lại không thể cầm dây thừng buộc lấy tim anh ấy".
"Chị, không phải em nói chị chứ, anh rể có được hay không, quan trọng vẫn là phải có nhu cầu, phải có nhu cầu, hiểu không?"
"Lâm Vân!", Lâm Mộng Đình dậm chân sẵng giọng: "Có phải em thiếu đòn không?"
Lâm Vân ở đầu bên kia cười hì hì.
Lâm Mộng Đình cũng vô cùng bất đắc dĩ, nói: "Được rồi, không nói phét với em nữa, bây giờ các em đang ở đâu?”
"Bọn em vừa xuống máy bay, chị ở chỗ nào, chúng em bắt xe tới". "Vậy các em bắt xe đến Phan Gia Viên..."
Lâm Mộng Đình báo địa chỉ cửa hàng của Hầu Thất Quý, sau đó cúp điện thoại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!