Ông chủ Vương đi theo sau lưng Lý Dục Thần cười hì hì “ừ” một tiếng: “Tôi qua ngay đây!”
Sư phụ Vinh nhảy lên trên thùng xe, đẩy một chiếc thùng giấy to ra.
Ông chủ Vương đứng ở bên ngoài đỡ lấy nó.
Chiếc thùng giấy này cao chừng nửa người, dài hơn hai mét. Ông chủ Vương khiêng trên tay như khiêng một món đồ chơi, xoay nó hai vòng trên đỉnh đầu rồi
nhẹ nhàng đặt nó xuống đất, không hề tạo ra bất kỳ tiếng động nào.
Sư phụ Vinh nhảy ra khỏi thùng xe, nói với Lý Dục Thần: đưa đến rồi, nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành”.
u Lý, đồ đã được
Lý Dục Thần nghe vậy, cười một tiếng hiểu ý, biết rằng mọi chuyện đều thuận lợi.
Mọi người đều hiếu kỳ nhìn ngó, không biết bên trong thùng có thứ gì, ông chủ Vương khiêng nó nhẹ tênh như vậy, chắc không phải là thùng rỗng đâu nhỉ?
Mọi người đều cho rằng, bất kể trong đó có gì thì hôm nay Lý Dục Thần đều thua.
Tân Thụ Nghĩa cười nói: “Cậu Lý, cậu có lòng thế này, cho dù chỉ tặng một chiếc thùng không, tôi cũng vẫn vui vẻ”.
Ông ta nói như vậy là để đề phòng trường hợp Lý Dục Thần tặng một chiếc thùng không để chọc tức ông ta. Ông ta nói chặn trước như vậy thì người mất mặt sẽ là Lý Dục Thần.
Lý Dục Thần cười, nói: “Tân gia cứ mở ra xem là biết”.
Tần Thụ Nghĩa gật đầu với Phan Vân Long.
Phan Vân Long bèn đi lại đó, túm một cạnh của thùng giấy rồi nhẹ nhàng tách ra, lực tay truyền vào thùng giấy, “bụp” một tiếng, thùng giấy nứt ra bốn phía.
'Thứ nằm bên trong thùng là một chiếc quan tài đen nhánh. Quan tài vừa xuất hiện, mọi người lập tức xôn xao.
Ai nấy đều đã suy đoán đủ kiểu nhưng không ai đoán được Lý Dục Thần lại dám tặng quan tài vào ngày này.
Tặng quan tài vào ngày mừng thọ Tần gia sáu mươi sáu tuổi không phải chỉ là hành động mang tính khiêu khích nữa mà phải nói là đã gây hấn rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!