"Được, mấy ngày nay anh sẽ đi xem thử.” Giang Dĩ Minh gật đầu nói.
Trong lúc nói chuyện, hai người đã về đến nhà.
Ba mẹ vợ Trương Mộng tới nhà bếp làm cơm tối, từ sau khi Giang Dĩ Minh bắt đầu có tiền đồ, thái độ của Trương Mộng với Giang Dĩ Minh có thể nói thay đổi một trăm tám mươi độ, lúc trước việc giặt quần áo làm cơm đều là Giang Dĩ Minh làm, bây giờ bà nhận làm hết, cũng không tiếp tục để Giang Dĩ Minh làm những việc này nữa.
Bởi vì hôm nay trở về sớm hơn thường ngày một chút, Thẩm Thanh Nga lập tức cầm vòi hoa sen đi về phía vườn hoa nhỏ ở cửa biệt thự, nhẹ nhàng tưới cây.
Bỏ đi chút tính cách nữ vương quả đoán trên thương trường kia, Thẩm Thanh Nga thật ra là một người phụ nữ vô cùng tinh tế, nhưng hoa cỏ này tuy rằng bình thường cô không chăm sóc nhiều, nhưng cũng chăm sóc vô cùng xinh đẹp và tinh xảo, nhìn dáng vẻ nghiêm túc tưới nước cho hoa cỏ của Thẩm Thanh Nga tựa như một hoa tiên tử, Giang Dĩ Minh đứng một bên cũng nhìn đến nỗi say mê.
Cả đời từng gặp vô số người phụ nữ, thế nhưng phụ nữ tinh tế, hấp dẫn và xinh đẹp như Thẩm Thanh Nga đây, Giang Dĩ Minh dám cam đoan, đây là người đầu tiên.
Khí chất của Thẩm Thanh Nga khá đa dạng, tuy rằng đa số thời điểm, khí chất của cô luôn tao nhã như vậy, thế nhưng giờ phút này cô ở trong bụi hoa lại có một khí chất hoàn toàn khác.
Điều này khiến cho Giang Dĩ Minh nghĩ tới một câu thơ.
“Đợi đến lúc núi hoa sặc sỡ, nàng nở nụ cười trong khóm hoa…”
Tưới hoa xong, Thẩm Thanh Nga đi tới một ao cá bên cạnh vườn hoa nhỏ, cô sắn quần dài lên, nhẹ nhàng ngồi trên băng ghế cạnh hồ cá, cầm một bao mồi câu, nhẹ nhàng cho bọn cá trong ao ăn, động tác không nhanh, một lần chỉ cho ăn một chút, thế nhưng lại khiến cho đám cá trong hồ nhảy nhót reo hò, không ngừng tranh đoạt.
Giang Dĩ Minh đi lên phía trước rồi đưa tay ra, nhẹ nhàng ôm lấy chiếc eo thon nhỏ của Thẩm Thanh Nga từ phía sau.
Thẩm Thanh Nga biết người đến là Giang Dĩ Minh, hơn nữa ấn tượng của cô với Giang Dĩ Minh cũng đã thay đổi, tình cảm của cô và Giang Dĩ Minh cũng dường như ngày càng đậm sâu, thế nhưng động tác thân mật như vậy vẫn là lần đầu tiên, tuy rằng Thẩm Thanh Nga không từ chối, nhưng cơ thể vẫn khẽ run rẩy và căng thẳng, trông có vẻ hơi mất tự nhiên.
Đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc thân mật với một người đàn ông.
“Dĩ Minh…” Đôi môi Thẩm Thanh Nga khẽ hé, nhẹ nhàng gọi Giang Dĩ Minh một tiếng.
“Suỵt.” Giang Dĩ Minh suỵt một tiếng nói: “Đừng nói chuyện, để anh cảm nhận cảm giác này thật kỹ một chút…”
Cảm nhận cơ thể mềm mại của Thẩm Thanh Nga, cảm nhận làn da trắng mịn của Thẩm Thanh Nga, cảm nhận mùi hương thoang thoảng trên người Thẩm Thanh Nga, trong lúc nhất thời, Giang Dĩ Minh say sưa trong đó rồi nhắm mắt lại, cái cảm giác này thật sự vô cùng tốt, anh rất hy vọng thời gian có thể trôi chậm một chút, thậm chí còn muốn nó ngừng lại ngay lúc này.
Anh đã từng là tiên tôn, cả đời tuy rằng cũng có được mấy người phụ nữ, thế nhưng anh đều tập trung vào việc tu luyện nhiều hơn, tình yêu nam nữ, anh cũng chưa từng chuyên tâm vào nó nhiều.
Mà lần này lúc tiếp xúc từng chút một với Thẩm Thanh Nga, từng chút một tới gần. Bắt đầu từ lúc xa cách cho đến hiện tại, hai người ôm nhau giống như người yêu.
Cảm giác yêu đương này trước đây Giang Dĩ Minh chưa từng có, có lẽ đây chính là chân lý tình yêu nhỉ?
Đúng!
Ít ra điều này khiến cho Giang Dĩ Minh thật sự trải nghiệm được chân lý tình yêu.
Tình yêu cũng không phải thật sự cần hai người ngủ chung rồi hôn nhau.
Cứ giống như anh và Thẩm Thanh Nga đó, nắm tay nhau, ôm nhau thì đã cảm thấy vô cùng hạnh phúc và thỏa mãn rồi, đây chính là tình yêu chân chính.
Nhìn thấy một người đàn ông hay một người phụ nữ thì đã muốn quan hệ với đối phương, đó không phải là tình yêu, đó chỉ là nhu cầu sinh lý mà thôi.
“Dĩ Minh…” Thẩm Thanh Nga lần nữa khẽ gọi Giang Dĩ Minh một tiếng.
“Ừm.” Giang Dĩ Minh trả lời một tiếng.
“Gần đây anh thay đổi rồi, khiến em vô cùng hài lòng.” Thẩm Thanh Nga khẽ nói, lúc này cơ thể cô đã không còn căng thẳng nữa, giọng nói trông có vẻ cũng bình tĩnh, hiển nhiên cô cũng đã tiếp nhận động tác thân mật của Giang Dĩ Minh với mình.
Cô thật sự vô cùng hài lòng và vui mừng với sự thay đổi gần đây của Giang Dĩ Minh.
Từ lúc kết hôn với Giang Dĩ Minh, Giang Dĩ Minh ở nhà giống như một tên vô dụng, lúc nào hay chuyện gì cũng không thể làm tốt, thậm chí lúc họp mặt gia đình, bị nhiều người chê cười như vậy, anh cũng chỉ cúi đầu không nói lời nào, rất nhiều lúc đều là người phụ nữ của anh đứng ra ra mặt giúp anh.
Mà bây giờ Giang Dĩ Minh đã khác với lúc trước rồi, không chỉ bắt đầu dần dần có tiền đồ, thậm chí còn biết bảo vệ cô.
Hôm qua cô bị tên côn đồ đùa giỡn, hôm nay còn suýt chút nữa bị ông nội đuổi ra khỏi nhà họ Thẩm.
Hai chuyện này đều là Giang Dĩ Minh đứng trước mặt thay cô chặn lại tất cả chuyện xấu có thể xảy ra trên người cô.
Đặc biệt là khi Giang Dĩ Minh khẽ vô mu bàn tay cô, dùng ánh mắt cực kỳ yên tĩnh nói với cô hãy tin tưởng anh, khoảnh khắc đó toàn thân Thẩm Thanh Nga như có cảm giác được che chở, giống như được niềm hạnh phúc bây quanh và bảo bọc.
“Thật sự nếu không thay đổi, chẳng phải anh sẽ bị em vứt bỏ sao? Bà xã xinh đẹp như vậy, anh làm sao cam lòng bị em vứt bỏ chứ?” Giang Dĩ Minh khẽ mỉm cười nói.
“Em không biết rốt cuộc tại sao anh thay đổi lớn như vậy, thế nhưng em vô cùng thích anh bây giờ.” Thẩm Thanh Nga nói xong đột nhiên xoay người, hai người ôm nhau mặt đối mặt, sau đó cô chủ động hôn lên môi Giang Dĩ Minh một cái.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!