Cô gái này tên là Tề Vân, trông rất xinh đẹp, vóc dáng không cao lắm, dáng người tương đối gầy nhỏ, thuộc loại em gái nhà hàng xóm.
“Sau khi chúng tôi đi qua đó, đầu tiên là tiến hành khảo sát một lượt, sau đó bắt đầu tiến hành khai thác.” Tề Vân nói: “Toàn bộ quá trình khai thác chúng tôi đều ở cùng nhau, cũng không phát hiện ra chuyện khác thường gì, sau đó chúng tôi tìm được lối vào mộ huyệt, sau đó đào nơi đó ra thành lối đi người có thể đi vào, bởi vì cửa động rất nhỏ, chỉ có thể đi vào một mình nên Mỹ Nhi nói để cô ấy đi xem trước. Dù sao chúng tôi cũng đều làm khảo cổ học, chúng tôi cũng thường xuyên gặp phải chuyện này, nên lá gan tương đối lớn, cho nên Mỹ Nhi nói xuống xem trước một mình, chúng tôi cũng không từ chối, lập tức để cô ấy đi xuống.”
“Nhưng ai ngờ sau khi Mỹ Nhi đi lên, chúng tôi hỏi cô ấy tình hình phía dưới, Mỹ Nhi lại không nói lời nào, vẻ mặt có chút hoảng hốt, chúng tôi hỏi cô ấy vấn đề gì cô ấy cũng không nói, sau đó cô Chu của chúng tôi quyết định đích thân xuống xem.” Tề Vân nói: “Nhưng lúc cô Chu chuẩn bị đi xuống, Mỹ Nhi bắt đầu thét chói tai, lúc ấy dáng vẻ thét chói tai giống như nhìn thấy thứ đặc biệt khủng bố, lập tức hấp dẫn được ánh mắt của chúng tôi, nhưng chúng tôi cũng đã nhìn, xung quanh không có gì kinh khủng. Thế nhưng lúc ấy chúng tôi nhìn toàn bộ khuôn mặt của Mỹ Nhi hình như rất sợ hãi, cho nên chúng tôi nghi ngờ, có phải đã nhìn thấy thứ gì đó ở dưới mộ hay không, cho nên lúc ấy chúng tôi đã quyết định tạm thời không nên xuống mộ, mà đưa Mỹ Nhi về trước.”
“Sao lúc ấy các người không nghĩ đến việc đưa Mỹ Nhi đến bệnh viện?” Giang Dĩ Minh mở miệng hỏi.
Lúc này, một đồng nghiệp nữ trong hai đồng nghiệp lớn tuổi mở miệng nói: “Lúc ấy chúng tôi cũng muốn đưa Mỹ Nhi đến bệnh viện, nhưng thấy tình hình của Mỹ Nhi hình như là bị dọa sợ, cho nên chúng tôi muốn đưa đến bệnh viện cũng không chắc chắn có thể chữa khỏi, có lẽ về nhà nghỉ ngơi một lúc, bình tĩnh lại thì sẽ không có vấn đề gì, cho nên chúng tôi đã đưa em ấy về nhà.”
Nghe bọn họ nói xong, Giang Dĩ Minh gật đầu, quả thật bọn họ nói cũng có đạo lý.
“Vậy trong toàn bộ quá trình này, các người chắc chắn, các người đều không nhìn thấy thứ gì khác thường sao?” Giang Dĩ Minh lại hỏi.
“Không có.” Tề Vân lắc đầu, nói.
“Không có!” Nữ đồng nghiệp trung niên kia cũng lắc đầu nói.
“Không có!” Mấy đồng nghiệp khác cũng đều lần lượt lắc đầu nói.
Giang Dĩ Minh bắt đầu suy nghĩ, nếu những đồng nghiệp này đều tỏ vẻ không nhìn thấy bất kỳ chuyện kỳ lạ nào, vậy thì điều này có nghĩa là sau khi Mỹ Nhi xuống mộ, đã nhìn thấy thứ gì đó ở trong mộ, mới dẫn đến như vậy.
Suy nghĩ một lúc, Giang Dĩ Minh nhìn về phía mọi người, nói: “Như vậy đi, mọi người có tiện dẫn theo tôi cùng đi đến mộ địa hôm qua các người phát hiện, đi xem một chút không?”
“Đến mộ địa đó sao?” Tề Vân nghe vậy ngây ra.
Mấy đồng nghiệp khác cũng đều ngây ra.
“Sao vậy, không tiện sao?” Giang Dĩ Minh hỏi.
Cô gái trung niên cũng chính là cô Chu mở miệng nói: “Là như vậy, chúng tôi là nhân viên của hiệp hội khảo cổ học, mà những mộ huyệt này đối với chúng tôi, đối với quốc gia đều là những thứ được niêm phong, dựa theo thủ tục bình thường, dưới tình hình bình thường thì không cho phép người ngoài đi vào xem.”
Giang Dĩ Minh gật đầu, nói: “Tôi hiểu ý của các người, nhưng hiện tại Mỹ Nhi có tình hình như vậy, tôi phải đi hiểu rõ rốt cuộc là vì cái gì cô ấy mới biến thành như vậy, chỉ có hiểu rõ những thứ này thì tôi mới có thể nghĩ cách và trị liệu thích hợp!”
“Không dám giấu diếm.” Giang Dĩ Minh mở miệng nói: “Mặc dù tôi chưa xác định được tình hình của Mỹ Nhi là vấn đề gì, nhưng có một điều tôi có thể chắc chắn là nếu như vẫn không tìm được vấn đề để trị liệu, thời gian dài, vấn đề của cô ấy sẽ ngày càng nặng, thậm chí có thể nguy hiểm đến tính mạng!”
“Nghiêm trọng như vậy sao?” Tề Vân nghe vậy, lập tức khiếp sợ!
Mọi người vốn tưởng rằng Hồ Mỹ Nhi chỉ bị dọa sợ, không ngờ lúc này Giang Dĩ Minh lại nói nguy hiểm đến tính mạng, đây hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của mọi người!
Giang Dĩ Minh gật đầu, nói: “Tôi hoàn toàn không nói chuyện đe dọa!”
Nghe Giang Dĩ Minh nói vậy, mọi người ở đây đều im lặng.
Sau đó, cô Chu ngẩng đầu nói: “Vậy thì được, nếu là như vậy thì chúng tôi sẽ phá lệ cho cậu đi qua đó một chuyến. Bởi vì một tiếng sau chúng tôi còn có một cuộc họp, cho nên hôm nay chúng tôi không thể qua đó được, như vậy đi, Tề Vân, em dẫn theo cậu này đi qua đó đi, còn những người khác buổi chiều đến hiệp hội họp.”
“Để em dẫn đi cho!” Lúc này, một đồng nghiệp nam đứng lên, mở miệng nói.
Tuổi của anh ta và Tề Vân không thua kém nhau mấy, lúc đầu vẫn chưa nhìn ra gì đặc biệt, nhưng khi cô Chu bảo Tề Vân dẫn Giang Dĩ Minh đi, anh ta lập tức đứng lên, có chút địch ý nhìn về phía Giang Dĩ Minh.
Có lẽ anh ta là bạn trai của Tề Vân!
“Hôm qua cậu không đi đến chỗ cổ mộ, cậu có biết nó ở nơi nào không?” Cô Chu chau mày hỏi.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!