“Chúng tôi đi nhà nghỉ đó!” - Tề Vân tức giận nói. Đối mặt với người bạn trai luôn nghi thần nghi quỷ như vậy, Tề Vân thật sự tức giận không kiềm chế được nữa, mỗi khi ra ngoài làm việc gì, nếu thời điểm có chút không đúng sẽ hỏi không ngừng, lúc đó điện thoại của Tề Vân cũng sẽ bị anh ta kiểm tra mấy lần, bất cứ cuộc trò chuyện nào có liên quan đến những người đàn ông, anh ta cũng sẽ không ngừng đặt câu hỏi, nếu không có lời giải thích hợp lý, anh ta có thể làm những điều mà bạn không thể tưởng tượng được.
“Được rồi, Tề Vân, cuối cùng thì em cũng chịu thừa nhận rồi sao?” - Tiền Đạo hoàn toàn không nghe ra đó chỉ lời nói trong lúc tức giận của Tề Vân, mà anh ta đã tin rằng đó chính là sự thật, đột nhiên Tiền Đạo tức giận hét lớn một tiếng, vừa lúc này Giang Dĩ Minh cũng vừa từ trong hang đi ra, Tiền Đạo nhìn thấy đã lập tức giận dữ xông về phía Giang Dĩ Minh.
Giang Dĩ Minh chưa kịp phản ứng, anh ta đã túm cổ áo và đấm vào mặt Giang Dĩ Minh
"Bốp!"
Giang Dĩ Minh không nghĩ tới chuyện vô duyên vô cớ lại ăn trọn một đấm, anh hoàn toàn không có phản ứng, thoáng cái đã bị một đấm này đánh trúng.
“Tiền Đạo!” - Tề Vân chạy tới, nắm lấy Tiền Đạo, lớn tiếng nói: "Bình tĩnh đi được không?"
"Tôi bình tĩnh? Người yêu của tôi đã đi vào phòng với người khác. Tôi vẫn bình tĩnh được hay sao? Vậy tôi cũng chẳng phải đàn ông đâu?" - Tiền Đạo rống to với đôi mắt đỏ như máu.
“Anh là đồ mất trí!” - Tề Vân tức giận nói, sau đó tuyệt vọng xin lỗi Giang Dĩ Minh: "Giang Dĩ Minh, tôi xin lỗi..."
“Chuyện quái gì đang xảy ra ở đây vậy?” - Giang Dĩ Minh lúc này mới có vẻ bối rối, tuy rằng cú đấm của Tiền Đạo gần như là gãi ngứa đối với Giang Dĩ Minh, nhưng lại bị đấm một cái không thể giải thích được, Giang Dĩ Minh tất nhiên là thấy không vui!
“Tiền Đạo!” - Tề Vân nhìn Tiền Đạo và nói: "Mau rời khỏi đây đi, từ nay hai ta nước sông không phạm phạm nước giếng!"
Sau đó, Tề Vân lập tức kéo Giang Dĩ Minh chuẩn bị rời đi!
“Dừng lại cho tôi!” - Tiền Đạo tức giận gầm lên rồi lao tới trước mặt Tề Vân và Giang Dĩ Minh: "Nếu hôm nay không nói rõ ràng, không người nào có thể rời đi, đồ đê tiện, anh dám ngủ với người yêu của tôi, hôm nay tôi nhất định sẽ giết anh!"
Nắm đấm của Tiền Đạo lại tung về phía Giang Dĩ Minh!
Tề Vân lập tức duỗi tay ra, nắm lấy cánh tay của Tiền Đạo, lớn tiếng nói: "Tiền Đạo, anh thật sự là đồ ngốc sao? Anh không nghe thấy những gì tôi nói vừa rồi là lời tức giận sao? Tôi mới quen Giang Dĩ Minh được bao lâu? Mà lại có thể đi khách sạn với anh ấy được chứ? Anh nghĩ tôi là hạng người gì? Tôi nói cho anh biết, nếu anh cứ tiếp tục vô lý như vậy, giữa hai chúng ta sẽ tuyệt đối không có sau này nữa…! "
Sức lực của Tề Vân này vẫn còn hơi mạnh, nói xong, bàn tay đang nắm lấy cánh tay của Tiền Đạo đột nhiên hất mạnh, lập tức hất Tiền Đạo ngã xuống đất.
Sau đó, Tề Vân và Giang Dĩ Minh rời đi.
Ở ven đường, một chiếc taxi dừng lại, Tề Vân nhìn Giang Dĩ Minh áy náy nói: "Giang Dĩ Minh, tôi thực sự xin lỗi. Vì chuyện cãi nhau với Tiền Đạo, mà liên lụy anh khiến anh bị đấm."
“Không sao đâu.” - Giang Dĩ Minh xua tay nói, mặc dù trong lòng cũng có chút hụt hẫng.
“Tôi thực sự xin lỗi, anh ấy ghen tuông vô cớ như vậy!” - Tề Vân nói: "Giang Dĩ Minh, anh có muốn đến bệnh viện kiểm tra?"
“Thật sự không sao.” - Giang Dĩ Minh xua tay: "Bản thân tôi chính là bác sĩ, cô quên rồi sao?"
“Ừ, cũng phải!” - Tề Vân gật đầu nói. "Đúng rồi, nhân tiện, sau khi đi tới ngôi mộ cổ, anh có tìm ra nguyên nhân sợ hãi của Hồ Mỹ Nhi không?"
“Tôi tìm ra rồi!” - Giang Dĩ Minh gật đầu nói: "Sau khi trở về, tôi sẽ có cách cứu chữa cho Hồ Mỹ Nhi."
“Lý do dẫn đến triệu chứng đó là gì, anh có thể nói cho tôi biết được không?” - Tề Vân hỏi.
"Cái này ..." - Giang Dĩ Minh do dự nói. "Tề Vân, bạn có biết từ trường Trái đất?"
“Từ trường Trái đất? Tôi đã nghe nói đến một vài lần” - Tề Vân gật đầu, bọn họ làm khảo cổ, tất nhiên cũng cần biết một chút về loại chuyện này: "Giang Dĩ Minh, ý của anh là Hồ Mỹ Nhi trở nên như vậy là bởi vì bị từ trường trái đất làm nhiễu loạn sau khi đi vào ngôi mộ cổ sao?"
“Ừ, chính xác là vậy!” Giang Dĩ Minh gật đầu nói: "Mặc dù nhiều người biết về từ trường trái đất nhưng không ai có thể nghiên cứu kỹ càng nên sự thay đổi của từ trường lại càng bí ẩn. Khi Hồ Mỹ Nhi đi vào ngôi mộ cổ cũng khiến do từ trường và sóng não bộ trong đầu cô ấy cộng hưởng với nhau, cho nên hệ thần kinh của cô ấy đã bị tổn thương, cho nên mới thành như vậy, chúng ta chỉ cần chữa trị hệ thần kinh của Hồ Mỹ Nhi, là có thể chữa khỏi cho cô ấy! "
Giang Dĩ Minh vốn định nói sự thật, nhưng bọn họ đều là làm khảo cổ, nếu nói ra chân tướng thật sự của "Huyền Nữ Mật Đồ", bọn họ nhất định sẽ rất hứng thú, thậm chí có thể mạo hiểm đến đó để điều tra, khảo sát nghiên cứu, và Giang Dĩ Minh biết rằng nếu ai đó nghiên cứu "Huyền Nữ Mật Đồ", chỉ cần là người bình thường, thì bất kỳ ai cũng sẽ rơi vào hoàn cảnh giống như Hồ Mỹ Nhi, và "Huyền Nữ Mật Đồ" đó, thực sự không có bất kỳ giá trị nghiên cứu khảo cổ nào, vì vậy, để tránh tất cả bọn họ cũng trở nên như vậy, vì vậy anh chỉ tạo ra một lý do ngẫu nhiên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!