Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Rể Quý Là Thiên Y - Giang Dĩ Minh

Quá trình châm cứu rất phức tạp, bởi vì tương đối mà nói, ở phương diện trị liệu thần kinh quả thật Đông y cũng không phải sở trường cho lắm, cho nên đối với Giang Dĩ Minh cũng là một loại khiêu chiến!

Sau khi ngân châm đâm vào, Giang Dĩ Minh bắt đầu thúc dục trận pháp, sau đó không ngừng vận chuyển linh khí tiến vào trong đầu Hồ Mỹ Nhi.

Linh khí chữa trị cùng với trận pháp trợ giúp khiến tình hình của Hồ Mỹ Nhi càng ngày càng tốt.

Nhưng tình hình của Giang Dĩ Minh lại kém đi rất nhiều, bởi vì không ngừng vận chuyển linh khí, lại khống chế trận pháp, cho nên dù hiện tại Giang Dĩ Minh là người tu luyện, nhưng tinh lực trong cơ thể vẫn rất khó chống đỡ trị liệu cường độ cao và tiêu hao hiện tại này, rất nhanh, trán Giang Dĩ Minh bắt đầu chảy ra lượng lớn mồ hôi, sắc mặt cũng dần trở nên tái nhợt, môi cũng trở nên khô cạn.

Loại tiêu hao thể lực này rất lớn, chỉ cần Giang Dĩ Minh tiến vào giai đoạn cố thể, thân thể tiến hành cố thể để thân thể trải qua giai đoạn cố thể thay đổi mạnh mẽ, thì lúc đối mặt với bệnh tình này anh mới không tiêu hao thể lực lớn như vậy, có thể dễ dàng đối mặt.

Nhưng bây giờ không được rồi!

Thời gian trị liệu một tiếng quả thật không dài, nhưng đối với Giang Dĩ Minh thể lực vẫn không ngừng tiêu hao thì thời gian một tiếng lại dài đằng đẵng.

Lúc này mới chỉ trôi qua hai mươi phút mà Giang Dĩ Minh đã đầu nặng chân nhẹ, có chút không chịu nổi!

Nhưng Giang Dĩ Minh biết, lúc này anh tuyệt đối không thể ngừng nghỉ và phân tâm, bởi vì hệ thần kinh của Hồ Mỹ Nhi đang được chữa trị, nếu như lúc này mình dừng lại hoặc là phân tâm thì sẽ gián đoạn trị liệu, mà một khi gián đoạn thì hệ thần kinh của Hồ Mỹ Nhi sẽ ở trong trạng thái hỗn loạn, đến lúc đó, cho dù bản thân dùng phương thức gì cũng không có cách nào chữa khỏi cho Hồ Mỹ Nhi, nửa đời sau của Hồ Mỹ Nhi cũng chỉ ở trong trạng thái điên khùng.

Cho nên dù như thế nào, Giang Dĩ Minh cũng chỉ có thể cắn răng kiên trì.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, lúc này Hồ Khải Tuấn và Mã Mỹ Linh ngồi trong phòng khách cũng như ngồi trên thảm kim, tính giây như năm.

Mặc dù Giang Dĩ Minh nói có thể chữa khỏi, nhưng người làm ba mẹ như bọn họ đều sẽ rất lo lắng dưới tình hình chưa nhìn thấy con mình thật sự khỏe lại.

Thời gian một tiếng cũng xem như đã trôi qua!

Giang Dĩ Minh mở cửa phòng, đi ra từ bên trong.

Hồ Khải Tuấn, Mã Mỹ Linh, Tề Vân lập tức xông lên.

“Dĩ Minh, thế nào rồi?” Hồ Khải Tuấn vội vàng hỏi.

“Không sao rồi.” Trên gương mặt mệt mỏi không chịu nổi của Giang Dĩ Minh lập tức nặn ra một tia tươi cười, nói: “Hiện tại Hồ Mỹ Nhi đang ở trong trạng thái hôn mê, có lẽ qua vài giờ nữa là có thể tỉnh lại, sau khi tỉnh lại thì cô ấy sẽ không sao.”

“Vậy thì tốt rồi, vậy thì tốt rồi, Dĩ Minh, cảm ơn cậu!” Hồ Khải Tuấn lập tức liều mạng cảm ơn Giang Dĩ Minh, ân tình của Giang Dĩ Minh đối với nhà bọn họ, nhà bọn họ trả cả đời cũng không xong.

Lúc Hồ Khải Tuấn cảm ơn Giang Dĩ Minh, thân thể Giang Dĩ Minh thật sự không chịu nổi nữa, đầu nghiêng một cái ngã về một hướng.

“Dĩ Minh!” Nhìn thấy cảnh này, Hồ Khải Tuấn lập tức hoảng sợ!

Ông ấy vội vàng tiến lên muốn đỡ lấy Giang Dĩ Minh, không để Giang Dĩ Minh ngã trên mặt đất.

Giang Dĩ Minh vội vàng đỡ khung cửa, chống người xua tay với Hồ Khải Tuấn, nói: “Không sao, tôi không sao…”

Chỉ là nói xong câu này, Giang Dĩ Minh thật sự không chịu nổi nữa, ánh mắt cũng không mở ra được, thân thể lần nữa mất đi trọng tâm ngã về một phía.

“Dĩ Minh…”

Phương hướng này vừa hay là vị trí Tề Vân đang đứng, Tề Vân lập tức tiến lên ôm Giang Dĩ Minh vào lòng.

Trước khi hôn mê, khóe miệng Giang Dĩ Minh lộ ra nụ cười nông cạn.

“Mềm mềm, thơm thơm, tốt hơn Hồ Khải Tuấn nhiều.”

“Nào, Tề Vân, mau, đỡ Dĩ Minh vào phòng khách nghỉ ngơi, mau!” Hồ Khải Tuấn vội vàng nói với Tề Vân.

“Vâng!” Tề Vân gật đầu, sau đó đỡ Giang Dĩ Minh vào trong phòng khách, lại đặt Giang Dĩ Minh lên giường, bật điều hòa trong phòng, sau đó nhẹ nhàng đắp chăn lên cho Giang Dĩ Minh!

“Tề Vân!”

Ngay trong nháy mắt, một tiếng gầm gừ mạnh mẽ truyền đến từ phía sau Tề Vân!

Tề Vân quay đầu nhìn, là Tiền Đạo, không biết tên này đến từ lúc nào, vừa hay đứng ở cửa phòng khách thấy được Tề Vân xoay lưng về phía cửa, khom lưng đắp chăn cho Giang Dĩ Minh!

Góc độ này, đứng ở vị trí Tiền Đạo nhìn xuống hoàn toàn không giống Tề Vân đắp chăn cho Giang Dĩ Minh, mà là Tề Vân khom lưng khẽ hôn Giang Dĩ Minh!

Tiền Đạo xông lên nắm lấy cánh tay Tề Vân, lớn tiếng quát: “Tề Vân, bây giờ em còn gì để nói? Có phải em còn muốn nói với anh bây giờ em vẫn còn giận anh hay không, em hôn tên nhóc này cũng chỉ là muốn chọc tức anh đúng không?”

“Vừa nãy em chỉ đắp chăn cho anh ta mà thôi!” Tề Vân nói.

“Đắp chăn? Em cứ bịa tiếp đi, anh nhìn thấy rõ ràng là em đang hôn anh ta!” Tiền Đạo lớn tiếng quát.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận