Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Rể Quý Là Thiên Y - Giang Dĩ Minh

"Đi thôi, chủ tịch đến rồi, chúng ta muốn một câu giải thích!!"

Nhìn thấy cảnh này, Giang Dĩ Minh thậm chí không quan tâm đến việc đi vào phòng cấp cứu, đám người nhà này hiện tại rất kích động, bọn họ so với đám phóng viên chạy tới còn kích động hơn nhiều, nếu để bọn họ xông tới Thẩm Thanh Nga, thì rất có thể gây ra thương tổn gì đó cho Thẩm Thanh Nga!

Nghĩ vậy, Giang Dĩ Minh chạy đến trước mặt Thẩm Thanh Nga và chắn cho Thẩm Thanh Nga.

Mà những người nhà bệnh nhân lúc này cũng vội vàng chạy tới, bắt đầu chạy về phía Giang Dĩ Minh mà đánh đấm xô đẩy. Cảm xúc của họ quả thực rất kích động, dù sao những người đang nằm bên trong đều là người nhà của họ, đều là người thân của họ!

Hơn nữa, bệnh viện đã nói rằng chỉ có 20% cơ hội được cứu sống, tức là người thân của họ có 80% khả năng tử vong ở đây.

Sống chết chia lìa là điều buồn nhất của con người, vì vậy những người nhà bệnh nhân này dễ bị kích động về mặt tinh thần là điều bình thường.

May mắn thay, Giang Dĩ Minh đã chắn được Thẩm Thanh Nga, vì vậy lúc này, quần áo Giang Dĩ Minh đã bị xé rách, tóc tai bị xới tung rất nhiều, thậm chí mặt và thân thể cũng có rất nhiều vết máu.

Có thể nói, Giang Dĩ Minh lúc này cũng đã có chẳng còn lành lặn rồi, nhưng anh cứ để những người nhà này trút giận, cũng không đánh trả hay mở miệng nói. Bởi vì, anh sợ những người này sẽ gây tổn hại đến Thẩm Thanh Nga, hơn nữa anh cũng biết cảm xúc của  những người này hiện tại như thế nào, cho nên bọn họ kích động như vậy cũng là chuyện bình thường!

Lúc này, những cảnh sát đang túc trực ở cửa đã nhanh chóng chạy tới, tách giữa Giang Dĩ Minh ra khỏi các bệnh nhân đang kích động.

“Anh không sao chứ?” - Nhìn thấy Giang Tiểu Bắc như vậy, trong lòng Thẩm Thanh Nga không khỏi cảm động mà càng thêm đau khổ, nếu Giang Dĩ Minh không phải đột nhiên xông lên chắn cho cô, e rằng, lúc này sẽ bộ dạng của Giang Dĩ Minh chính là bộ dạng của cô ấy!

"Thẩm Thanh Nga, cô là doanh nhân xấu xa, các người đã thêm thứ gì vào đồ uống? Làm cho sống chết của con tôi bây giờ còn chưa chắc chắn?"

"Phải cho chúng tôi một câu giải thích, phải cho chúng tôi một câu giải thích!"

"Đồng chí cảnh sát, tại sao các người lại ngăn cản chúng tôi? Đi bắt kẻ trục lợi này và đưa chúng ra trước công lý. Đây là một kẻ giết người, đây là một kẻ giết người!"

"Đúng vậy, bọn họ nhất định phải trả giá bằng tính mạng! Tôi nghĩ phải bắt bọn họ, xử bắn tại chỗ!"

"Thẩm Thanh Nga, đồ xấu xa, tôi nguyền rủa tổ tiên tám đời nhà cô, cô đã làm loại đồ uống quái quỷ gì vậy? Cô còn có lương tâm không?"

Người nhà bện nhân lúc này vô cùng kích động, lời nói tuy rằng rất xấu xa, nhưng vẫn có thể hiểu được, dù sao thì ở trong hoàn cảnh này, không ai có thể bình tĩnh!

Thẩm Thanh Nga cúi đầu với người nhà bệnh nhân có mặt và nói: "Mọi người, về vấn đề này, tôi thực sự rất xin lỗi, rất xin lỗi!"

"Đồ xấu xa, ai kêu cô xin lỗi?"

"Thực sự xin lỗi thì có ích lợi gì? Có đổi lại sức khỏe của em trai tôi không?"

Thẩm Thanh Nga tiếp tục: "Thưa mọi người, tôi cũng rất ngạc nhiên khi sự việc như vậy lại xảy ra lần này và tôi cảm thấy rất có lỗi. Tôi biết rằng sự việc xảy ra là do sự giám sát kém của tôi với tư cách là chủ tịch. Chúng tôi, tập đoàn nhà họ Thẩm, tôi Thẩm Thanh Nga, trong chuyện này cũng có trách nhiệm không thể chối cãi, xin hãy yên tâm rằng, lần này, tập đoàn họ Thẩm chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm đến cùng. Chỉ cần có một tia hy vọng, chúng tôi sẽ làm hết sức mình để mang lại sự sống cho bệnh nhân và đảm bảo rằng họ được khỏe mạnh! Nếu như, Tôi nói là nếu như, nếu điều gì đó không mong muốn xảy ra, dẫn đến tình huống không thể cứu vãn, tập đoàn họ Thẩm của chúng tôi cũng sẽ đền bù lớn nhất cho mọi người! "

"Hiện tại em không muốn nghe cô nói những chuyện vô bổ này, tôi chỉ cần em trai khỏe mạnh là được!"

"Đúng vậy, tôi chỉ cần con trai tôi khỏe mạnh!"

"Tiền bồi thường của cô có ích gì? Cô có thể trả bao nhiêu tiền để đổi lấy một mạng sống?"

“Mọi người, tôi xin lỗi, tôi thực sự xin lỗi!” - Thẩm Thanh Nga ngoài việc nói xin lỗi, vào lúc này, cô cũng không biết phải nói gì với người nhà của những bệnh nhân này. Suy cho cùng, lúc này dù nói hay làm gì cũng không có cách nào khiến tâm trạng của họ bình tĩnh lại, chỉ có một cách duy nhất là làm cho những bệnh nhân đó chuyển biến tốt hơn.

“Bác Mã!” - Giang Dĩ Minh nhìn thấy bóng dáng Mã Hải Chân, lập tức nói với Mã Hải Chân: "Làm phiền các người, bảo vệ an toàn cho Thẩm Thanh Nga, bây giờ tôi đi cấp cứu cho bệnh nhân."

“Được rồi, Giang Dĩ Minh, đừng lo lắng, chúng tôi nhất định sẽ bảo vệ an toàn cho Thẩm Thanh Nga!” - Mã Hải Chân gật đầu nói. Cho dù Thẩm Thanh Nga là người chịu trách nhiệm, bọn họ cũng phải đảm bảo an toàn cho cô, không thể để những người nhà bệnh nhân này làm gì cô ấy.

“Được rồi, cảm ơn bác Mã.” - Giang Dĩ Minh nói với Mã Hải Chân.

 Sau đó, Mã Hải Chân quay lại và nói với người nhà bệnh nhân:  "Mọi người, tôi là giám đốc Sở Công an thành phố Nam Hoàng của chúng ta. Tôi tên là Mã Hải Chân. Xin hãy im lặng một lúc. Đây là chủ tịch Thẩm Thanh Nga. Bây giờ cô ấy ở bệnh viện để xử lý việc này cho mọi người. Vì vậy, mọi người hãy bình tĩnh, đừng lộn xộn, đừng ảnh hưởng đến công tác cứu chữa bên trong, cũng đừng tấn công chủ tịch Thẩm, mọi người hãy yên tâm, có tôi ở đây, tôi hứa sẽ trả lại công bằng cho mọi người! "

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận