Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Rể Quý Là Thiên Y - Giang Dĩ Minh

“Để tôi giới thiệu một chút, vị này là vợ tôi, Thẩm Thanh Nga.” Giang Dĩ Minh đi tới trước mặt Lục Mỹ Lan, giới thiệu với Lục Mỹ Lan.

“Tổng giám đốc Thẩm, chào cô.” Lục Mỹ Lan nở nụ cười tiến lên đưa tay ra, bắt tay với Thẩm Thanh Nga nói: “Tôi là Lục Mỹ Lan, ngài Giang nói công ty các cô cần một người phát ngôn, không biết tôi có thể không?”

“Đương nhiên có thể!” Thẩm Thanh Nga gật đầu cười nói: “Cô Lục có thể làm người phát ngôn cho công ty chúng tôi, chúng tôi đương nhiên cầu còn không được.”

Lúc nói câu này, Thẩm Thanh Nga liếc mắt nhìn về phía Lý An Nhiên sắc mặt đã vô cùng khó coi, đặc biệt là giọng điệu nói chuyện của cô giống hệt như kẻ chiến thắng.

Lý An Nhiên đương nhiên nghe được sự thắng lợi kiêu ngạo trong giọng nói của Thẩm Thanh Nga, lúc này Lý An Nhiên thật sự hận không thể tìm một chỗ chui vào, hôm qua và hôm nay, cô ta đến đây hai lần, hai lần đều sang đây xem trò cười của Thẩm Thanh Nga, nhưng cả hai lần không chỉ không xem được trò cười, ngược lại bản thân trở thành trò cười.

Cô ta thở phì phò, ngay cả chào hỏi cũng không chào mà rời đi như thế. Lý An ngồi trong xe của mình, cô ta tức đến nỗi đánh mạnh vào tay lái, thậm chí đập đến nỗi sưng cả tay lên.

“Gặp quỷ rồi.” Lý An Nhiên thở phì phò nói: “Hai lần mình thua Thẩm Thanh Nga này rõ ràng đều bởi vì tên rác rưởi Giang Dĩ Minh ấy! Tên rác rưởi ấy lúc nào trở nên lợi hại như vậy?”

“Không cần tiền?” Thẩm Thanh Nga trợn to mắt nhìn Lục Mỹ Lan hỏi. Phải biết tuy rằng Lục Mỹ Lan không nhận nhiều quảng cáo, nhưng chỉ mặt hàng ngôi sao đang nổi như cô ấy đây, một vị trí người phát ngôn ít ra cũng mấy trăm tỷ. Thậm chí còn hơn ngàn tỷ.

Lục Mỹ Lan lại không cần tiền?

Chi phí làm người phát ngôn khi hợp tác với nhà họ Tống, nhà họ Tống đưa ra phí phát ngôn là 107 tỷ khi mời một ngôi sao đang nổi. Nói cách khác nếu như Lục Mỹ Lan thật sự cần tiền, vậy 107 tỷ này chính là kiếm lời cho mình.

Vốn dĩ đơn đặt hàng có lợi nhuận ba trăm tỷ, bây giờ bản thân có thể kiếm được 463 tỷ.

“Đúng, miễn phí.” Lục Mỹ Lan cười gật đầu nói.

“Cô Lục.” Thẩm Thanh Nga ổn định tâm trạng của mình một lát rồi liếc mắt nhìn về phía Giang Dĩ Minh ngồi chơi điện thoại một bên lúc này, sau đó cô lại nhìn Lục Mỹ Lan nói: “Xin thứ cho tôi nói thẳng, cô đã không khai nói không nhận quảng cáo, không nhận biểu diễn thương mại… Đương nhiên cô có thể nhận quảng cáo của tôi, tôi vô cùng vui vẻ. Nhưng làm sao cô lại không nhận tiền chứ? Lẽ nào điều này cũng bởi vì anh ấy?”

“Đúng.” Lục Mỹ Lan gật đầu nói: “Hôm nay ngài Giang đã cứu mạng tôi, cho nên anh ấy gọi tôi qua giúp, tôi khẳng định sẽ đến, hơn nữa chỉ cần ngài Giang và tổng giám đốc Thẩm các người đồng ý vậy thì sau này chỉ cần tôi đủ tư cách, tôi đều có thể miễn phí làm người phát ngôn cho các người.”

“Anh ấy cứu mạng cô?” Thẩm Thanh Nga khẽ nhướng mày, cô thực sự không dám nghĩ Giang Dĩ Minh và Lục Mỹ Lan sẽ có cuộc gặp gỡ gì đó. Hơn nữa Giang Dĩ Minh còn cứu mạng Lục Mỹ Lan?

Giang Dĩ Minh, anh có bản lĩnh gì có thể cứu mạng Lục Mỹ Lan vậy.

Lục Mỹ Lan cười nói: “Được rồi, tổng giám đốc Thẩm, bây giờ chúng ta nói về chuyện làm phát ngôn đi, bởi vì thời gian của tôi có hạn, tối nay phải mở một buổi biểu diễn, buổi chiều tôi phải tới sân bên kia diễn tập.”

“Được.” Thẩm Thanh Nga không thể làm gì khác hơn là tạm thời kìm nén sự hoài nghi trong lòng, sau đó cô bàn về việc hợp tác với Lục Mỹ Lan.

Bởi vì không có chi phí di chuyển, cho nên công việc hợp tác rất nhanh đã bàn xong, Giang Dĩ Minh đưa Lục Mỹ Lan đến cửa công ty.

Lục Mỹ Lan lấy vài vé vào cửa buổi công diễn ra đưa cho Giang Dĩ Minh nói: “Đây là vé vào cửa buổi biểu diễn hôm nay của tôi, vị trí cao nhất, buổi tối hai người nếu rảnh có thể tới xem.”

Vị trí này không phải tốt bình thường, đây chính là vị trí hàng đầu.

Phải biết hễ đến xem buổi biểu diễn cần phải mua vé vào cửa, vị trí đầu tiên tuyệt đối không mua được, cho dù người đứng ra tổ chức tặng vé vào cửa cũng không phải cao nhất, Lục Mỹ Lan cho mình vé vào cửa, đây tuyệt đối là vé vào cửa Lục Mỹ Lan để lại cho bạn bè thân thiết và người thân của mình.

“Ngài Giang, hôm nào có thời gian tôi lại mời anh ăn cơm.” Lục Mỹ Lan nở nụ cười với Giang Dĩ Minh nói.

“Được.” Giang Dĩ Minh gật đầu.

Sau khi Lục Mỹ Lan rời khỏi, Thẩm Thanh Nga hoài nghi nhìn Giang Dĩ Minh hỏi: “Hôm nay anh cứu mạng Lục Mỹ Lan?”

“Đúng.” Giang Dĩ Minh gật đầu nói.

“Lẽ nào Lục Mỹ Lan cũng bị sát cột sống?” Thẩm Thanh Nga hỏi.

“Phụt…” Giang Dĩ Minh không nhịn được phun nước trà mới vừa uống ra nói: “Cô ấy trẻ như thế, sao có thể bị sái cột sống? Là như vậy, hôm nay lúc anh tới đưa cơm cho em, trên đường đụng phải một chiếc xe hàng lớn thắng xe không ăn, mắt thấy sắp va vào chiếc xe hơi nhỏ phía trước anh lập tức bóp kèn mấy lần, anh hạ kính xe xuống hét vài tiếng với chiếc xe hơi nhỏ phía trước, chiếc xe hơi nhỏ kia nhất thời phản ứng lại nên tăng tốc né sang một bên. Mà từ trên chiếc xe hơi nhỏ kia chính là Lục Mỹ Lan bước xuống, em nói trùng hợp không?” Giang Dĩ Minh tùy tiện viện cớ nói.

“Cứ như vậy.” Giang Dĩ Minh nói: “Lục Mỹ Lan người ta cảm thấy anh đã cứu mạng cô ấy, cho nên cảm động rơi nước mắt trước anh, cô ấy còn cho anh số điện thoại, nói có việc thì tìm cô ấy, cho nên…”

Thẩm Thanh Nga có chút nửa tin nửa ngờ, thế nhưng phần tin tưởng vẫn cao hơn một chút, dù sao cô hiểu Giang Dĩ Minh quá mà, nếu nói Giang Dĩ Minh thật sự có thể cứu mạng Lục Mỹ Lan, vậy thì độ tin cậy trong lời của Giang Dĩ Minh rất cao, ngoài ra Giang Dĩ Minh cũng không có bản lĩnh cứu mạng của Lục Mỹ Lan.

“Thanh Nga, nể mặt hôm nay anh giúp em ân tình lớn như vậy, em cho anh mượn chút tiền nha?” Giang Dĩ Minh nhìn Thẩm Thanh Nga nói. Giang Dĩ Minh trước kia mỗi lần tìm Thẩm Thanh Nga đều là chìa tay xin tiền, cũng chính vì vậy cho nên Thẩm Thanh Nga mới căm ghét Giang Dĩ Minh trước kia như vậy.

“Muốn bao nhiêu?” Có lẽ là thói quan, có lẽ hôm nay Giang Dĩ Minh thật sự giúp cô bớt đi nhiều tiền như vậy, cho nên Thẩm Thanh Nga không nói hai lời đã trực tiếp đồng ý.

Giang Dĩ Minh duỗi hai đầu ngón tay ra.

Thẩm Thanh Nga gật đầu, cô lấy một tấm thẻ ngân hàng trong ngăn kéo bàn làm việc ra đưa cho Giang Dĩ Minh nói: “Trong này đúng lúc có bảy tỷ, anh cầm đi.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận