Chuyện như vậy, nói trắng ra chỉ cần tâm trạng người nhà bệnh nhân ổn định, thì chuyện như vậy cũng sẽ giải quyết được hơn phân nửa!
Nếu cảm xúc của người nhà bệnh nhân vẫn không ổn định, càng khiến mọi chuyện càng lớn, hậu quả sau đó cũng không thể đo lường được!
Hơn nữa, điều khiến Thẩm Thanh Nga không ngờ đến chính là khi cô trở lại phòng bệnh, tiếp tục ngồi bên cạnh Giang Dĩ Minh, người nhà của những bệnh nhân này lại mang theo hoa quả, hoa tươi đến thăm Giang Dĩ Minh!
Đối mặt với hành động của người nhà bệnh nhân, Thẩm Thanh Nga thật sự cảm động không biết nên nói gì cho phải.
Mà người nhà bệnh nhân cũng bày tỏ cảm ơn nhiều lần đối với Thẩm Thanh Nga. Trong lúc nhất thời, quan hệ giữa bọn họ đã không còn căng thẳng như trong tưởng tượng, ngược lại lại rất hài hòa.
Mãi cho đến trưa ngày hôm sau, Giang Dĩ Minh mới tỉnh lại.
Nhưng Giang Dĩ Minh vẫn có dáng vẻ ông già, chưa hồi phục lại.
“Dĩ Minh, anh tỉnh rồi à?” Lúc này bên giường bệnh, không riêng gì Thẩm Thanh Nga, Thẩm Tuân và Trương Mộng cũng đã đến đây, ngay cả cụ ông nhà họ Thẩm, Thẩm Tính cũng đến. Dượng Chu Dương cũng đến, nếu không phải hiện tại cô út Thẩm Doanh phải nằm trên giường nghỉ ngơi dưỡng thai, chỉ sợ lúc này cô ấy cũng tới.
“Các người, đều tới rồi…” Nhìn thấy nhiều người như vậy, Giang Dĩ Minh hơi ngượng ngùng, dù sao bản thân cũng chỉ là một thanh niên hơn hai mươi tuổi, nhưng hiện tại lại đối mặt với bọn họ, mặc dù là đàn ông không quan tâm hình tượng như phụ nữ, nhưng hình tượng này thay đổi thật sự lớn quá rồi!
“Dĩ Minh.” Thẩm Tính tiến lên, nói với Giang Dĩ Minh: “Lần này thật sự cảm ơn con, nếu không phải con xả thân cứu người, nếu thật sự bốn bệnh nhân đó chết đi thì có thể nhà họ Thẩm chúng ta sẽ gặp phải tai nạn cực lớn!”
“Ông nội, ông đừng nói như vậy, con cũng là một phần của nhà họ Thẩm, giúp nhà họ Thẩm làm việc chẳng phải rất bình thường sao?” Giang Dĩ Minh cười cười, nói: “Nhưng Thanh Nga, các người yên tâm, dáng vẻ hiện tại của tôi chỉ là tạm thời, qua vài ngày nữa tôi sẽ có thể hồi phục lại dáng vẻ ban đầu.”
Dáng vẻ nhất định có thể khôi phục, sở dĩ biến thành dáng vẻ này chủ yếu là vì thực lực Giang Dĩ Minh không đủ, tiêu hao thực lực thân thể nên dẫn đến dáng vẻ như bây giờ, cho nên anh chỉ cần tăng thực lực của mình lên một cảnh giới, dáng vẻ đã có thể hồi phục.
Thực lực hiện tại của anh đã chạm tới ngưỡng cửa bắt đầu, mấy ngày gần đây đã có thể đột phá, cho nên anh chỉ cần cố gắng đột phá đến giai đoạn bắt đầu, thì có thể khôi phục lại diện mạo!
“Không sao, Dĩ Minh, chỉ cần trong lòng con không có gánh nặng là được.” Thẩm Tính nói với Giang Dĩ Minh: “Thanh Nga đã nói với ông, cho dù con biến thành dáng vẻ gì, thì con bé đều nhận định con, con bé mãi mãi sẽ không vứt bỏ con!”
Nghe được những lời này của Thẩm Tính, Giang Dĩ Minh quay đầu nhìn về phía Thẩm Thanh Nga, trên mặt mang theo nụ cười thản nhiên.
Thẩm Thanh Nga cũng mỉm cười với Giang Dĩ Minh.
Tuy rằng Thẩm Thanh Nga nói như vậy, nhưng nhìn thấy Thẩm Thanh Nga trẻ tuổi xinh đẹp, trong lòng Giang Dĩ Minh cũng cảm thấy rất băn khoăn, nếu dáng vẻ này của mình dẫn theo Thẩm Thanh Nga đi ra ngoài, vậy chẳng phải sẽ bị người ta nhận là ông nội của Thẩm Thanh Nga sao?
“Đúng rồi, Thanh Nga, tình hình bây giờ của những bệnh nhân đó thế nào rồi?” Giang Dĩ Minh hỏi.
“Hiện tại tình hình của bọn họ đều rất tốt, tối hôm đó sau khi uống thuốc Đông y anh kê cho bọn họ, trên cơ bản đều đã thoát khỏi nguy hiểm đến tính mạng. Hiện tại, bọn họ tạm thời ở trong phòng chăm sóc đặc biệt để quan sát, hơn nữa đến bây giờ, phía bên bọn họ cũng không có tình hình gì không tốt xảy ra, viện trưởng Trương nói với em, dựa theo tình hình này, ngày mai bọn họ đã có thể chuyển về phòng bệnh bình thường!” Thẩm Thanh Nga nói với Giang Dĩ Minh.
“Ừm, vậy thì tốt rồi, chỉ cần bọn họ không có vấn đề, vậy chuyện lần này sẽ không khó giải quyết!” Giang Dĩ Minh nói.
“Đúng vậy!” Thẩm Thanh Nga gật đầu, nói.
“Đúng rồi, đã làm rõ nguyên nhân chuyện này chưa?” Giang Dĩ Minh hỏi.
“Vẫn chưa?” Thẩm Thanh Nga lắc đầu, nói: “Bên cảnh sát đã cầm đồ uống có vấn đề đi kiểm tra, từ trong đồ uống đã kiểm tra ra bên trong có chứa một chất có hại nhất định đối với thân thể, loại chất này có thể nhanh chóng dẫn đến suy gan ở người, có chút thành phần giống với thuốc trừ sâu!”
“Thành phần thuốc trừ sâu?” Giang Dĩ Minh nghe vậy ngây ra, nói: “Sẽ không có thành phần như vậy trong nhà máy của chúng ta đúng không?”
“Không có!” Thẩm Thanh Nga lắc đầu, nói: “Tuyệt đối sẽ không có thành phần như vậy! Tất cả nguyên liệu sản xuất đồ uống của chúng ta đều được kiểm tra đủ điều kiện, tất cả đều có hệ số an toàn rất cao, hoàn toàn không có ngộ độc, cũng không tồn tại thứ có chứa thành phần thuốc trừ sâu.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!