Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Rể Quý Là Thiên Y - Giang Dĩ Minh

“Sao cô biết? Đồ họ mua đều là giả sao?” Vương Thành Anh chau mày hỏi: “Đây có lẽ là bí mật trong cửa hàng của bọn họ đúng không? Bọn họ sẽ nói cho cô biết chuyện đó sao?”

“Đương nhiên bọn họ sẽ không nói cho em biết.” Khổng Vi nói: “Nhưng em vô tình nhìn thấy biên lai mua trang sức và ngọc bích của bọn họ, trên biên lai viết hoàn toàn là tên nhà máy mà em không biết, lúc ấy em cảm thấy kỳ lạ, sau đó đã gọi điện thoại qua đó hỏi thăm đối phương, đối phương nói cho em biết, nhà máy của bọn họ là nhà máy chuyên phụ trách sản xuất ngọc bích và trang sức giả.”

“Anh rể, anh xem, ngay cả đơn đặt hàng của bọn họ em cũng có chụp nè!” Khổng Vi nói xong, lấy điện thoại ra từ trong túi đưa cho Vương Thành Anh: “Còn nữa, ở đây em còn có bản ghi âm nội dung cuộc gọi điện với ông chủ nhà máy đó, anh cũng có thể nghe một chút. Ông ta nói cho em biết, trang sức và ngọc bích mà nhà máy bọn họ sản xuất đều là giả, hơn nữa còn là loại nhìn như thật. Giá cả rất rẻ, một món bất kỳ chỉ có giá thành hơn năm trăm nghìn, nhưng lại có thể bán ra hơn ba triệu thậm chí là hơn ba chục triệu, nhất là ngọc bích, giá thành của nó chỉ là hơn năm trăm nghìn, nhưng lại có thể chế tạo ra phỉ thúy pha lê loại đế vương lục, hơn nữa còn chế tác rất tinh xảo đẹp đẽ, bán ra hơn ba tỷ cũng không thành vấn đề. Nếu không đến cơ quan chuyên môn để kiểm tra, dựa vào mắt thường thì hoàn toàn không nhìn ra thật giả!”

“A, đúng rồi, anh rể, chỗ em còn có một chứng cứ!” Khổng Vi nói xong, lần nữa cầm lấy một tờ rơi đưa cho Vương Thành Anh xem, nói: “Anh xem trên tờ rơi của họ viết gì? Viết là lúc khai trương có phỉ thúy pha lê loại đế vương lục, hơn nữa còn là tác phẩm điêu khắc của thầy Tôn Kình Tùng. Anh rể, anh biết thầy Tôn Kình Tùng đúng không? Hiện tại ông ta đã hoàn toàn tuyên bố rút khỏi ngành, không điêu khắc cho bất kỳ ai, nhưng bọn họ lại dám quảng cáo như vậy, không phải là lừa gạt người tiêu dùng sao?”

Sau khi Vương Thành Anh xem xong những “chứng cứ” Khổng Vi cung cấp, lông mày nhíu sâu hơn.

“Những thứ này đều là thật sao?” Vương Thành Anh vẫn có chút nghi ngờ.

“Anh rể, rất thật!” Khổng Vi nói: “Nếu anh không tin, ngày mai có thể ra đường đi dạo một chút, hiện tại bọn họ thuê người phát tờ rơi này khắp nơi, ngay trên đường thương mại, anh tùy ý đã có thể cầm được tờ rơi như vậy!”

“Đương nhiên, anh không nhìn thấy được biên lai này đâu, lúc ấy cũng do em may mắn, hơn nữa hiện tại cửa hàng của bọn họ còn trang trí cho nên không chú ý lắm, biên lai này đã bị em nhìn thấy nên chụp ảnh lại. Nếu như anh đi, nhất định bọn họ sẽ không để cho anh nhìn thấy, nói không chừng bọn họ đã tiêu hủy rồi cũng nên! Nhưng anh rể, anh nhìn tờ rơi này thôi cũng đã biết được, Tôn Kính Tùng đã tuyên bố rút lui hơn một năm, hoàn toàn không thể giúp bọn họ điêu khắc, chỉ riêng điều này cũng đủ chứng tỏ bọn họ đang bán hàng giả, hàng kém chất lượng!”

Vương Thành Anh uống một ngụm trà, nói: “Cô chỉ nói như vậy cũng vô dụng. Chuyện này đợi tôi đi điều tra kỹ càng mới biết được!”

“Anh rể, vậy anh sẽ điều tra như thế nào, nếu như các người đi qua đó điều tra, nhất định bọn họ sẽ chuẩn bị trước ít đồ thật cho các người xem đó.” Khổng Vi nói.

“Cái này cô không cần quan tâm, tôi sẽ có cách điều tra.” Vương Thành Anh nói: “Chỉ cần đồ trong cửa hàng họ bán là giả, vậy thì tôi tuyệt đối sẽ không xử lý giấy phép kinh doanh cho bọn họ. Còn cô nữa, cô nhỡ kỹ cho tôi, nếu tin cô nói với tôi là sai, tôi sẽ không tha cho cô đâu!”

“Anh rể, anh xem xem, sao em dám báo tin giả cho anh chứ!” Khổng Vi nói, nhìn thấy anh rể mình bắt đầu tin lời nói của mình, trong lòng vô cùng vui vẻ!

“Nhưng anh rể, nếu như anh muốn đi điều tra, thì qua mấy ngày nữa hẵng đi, bởi vì cửa hàng của bọn họ tạm thời chưa trang trí xong, những thứ đó cũng chưa mang về, đợi đến khi cửa hàng của bọn họ trang trí ổn thỏa, sau khi mang hàng về, anh hãy đến điều tra, em đảm bảo anh điều tra cái nào thì chuẩn cái đó!” Khổng Vi nói với Vương Thành Anh.

“Tôi biết rồi, không cần cô dạy tôi làm như thế nào!” Vương Thành Anh gật đầu, sau đó lấy điện thoại từ bàn trà ra, gọi một cuộc điện thoại: “Tạm thời không được phê duyệt giấy phép kinh doanh của cửa hàng trang sức Thanh Nga, nếu bọn họ hỏi, hãy nói tôi cần xem xét một thời gian.”

Sau khi nói xong, Vương Thành Anh cúp điện thoại.

“Được rồi, anh rể, em chỉ nói cho anh biết chuyện này, em không còn chuyện gì nữa, em đi trước đây!” Khổng Vi đứng lên, đứng dậy tạm biệt!

Bà ta đi ra khỏi cửa, lập tức cười hì hì, bà ta vốn không hy vọng anh rể mình thật sự không làm giấy phép kinh doanh cho Giang Dĩ Minh, nhưng bà ta chỉ cần vài ngày, mà trong thời gian mấy ngày này, bà ta sẽ chạy thêm mấy chuyến đến cửa hàng trang sức Thanh Nga, để bọn họ lầm tưởng là không mua trang sức của mình nên mới không làm giấy phép kinh doanh cho bọn họ!

Đến lúc đó, bọn họ sẽ mua trang sức do công ty mình sản xuất, cho dù là anh rể mình điều tra ra không có vấn đề gì, thì cũng chỉ mắng mình một trận mà thôi!

So với kiếm tiền, thì mắng một trận có là gì.

...

Một đêm không nói gì, sáng sớm hôm sau, Giang Dĩ Minh đi ra từ trong tu luyện, nhưng điều khiến Giang Dĩ Minh cảm thấy rất bất ngờ chính là tu luyện một đêm, cuối cùng anh cũng đột phá cảnh giới bắt đầu.

Anh vội vàng đứng lên, nhanh chóng chạy đến bên cạnh gương, quả nhiên hiện tại bản thân đã khôi phục lại dáng vẻ ban đầu, nhìn qua chính là dáng vẻ hơn hai mươi tuổi!

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận