Lúc Giang Dĩ Minh và Thẩm Thanh Nga đi đến nhà máy phía bên này, đám người Mã Hải Chân cũng đã đến nhà máy.
Trên đường đến, Thẩm Thanh Nga đã gọi điện thoại cho người phụ trách nhà máy, bảo người phụ trách tập hợp toàn bộ nhân viên và quản lý trong nhà máy lại với nhau để tiếp nhận điều tra.
Nhưng chuyện đã qua mấy ngày, lúc này đến điều tra không nhất định có thể điều tra được gì cả.
“Tổng giám đốc Thẩm, cô đến rồi!” Giang Dĩ Minh và Thẩm Thanh Nga xuống xe, một người đàn ông khoảng chừng năm mươi tuổi, hói đầu, bụng to, vẻ mặt tươi cười nghênh đón, vươn tay bắt tay Thẩm Thanh Nga nhưng không bắt tay Giang Dĩ Minh, bởi vì ông ta không biết Giang Dĩ Minh, nhìn thấy Giang Dĩ Minh đi ra từ trong xe, ông ta còn nghĩ Giang Dĩ Minh chỉ là một tài xế của Thẩm Thanh Nga.
“Giám đốc Lục, xin chào.” Thẩm Thanh Nga mỉm cười bắt tay giám đốc Lục đó.
“Cục trưởng Mã, để tôi giới thiệu cho ông một chút.” Thẩm Thanh Nga cười với Mã Hải Chân: “Đây là người phụ trách chủ chốt của nhà máy sản xuất nước giải khát, giám đốc nhà máy, Lục Thanh Bình. Giám đốc Lục, đây là cục trưởng cục công an thành phố Nam Hoàng chúng ta, cục trưởng Mã, Mã Hải Chân.”
“Cục trưởng Mã, xin chào, xin chào.” Lục Thanh Bình lập tức tiến lên, bắt tay Mã Hải Chân.
“Xin chào giám đốc Lục.” Mã Hải Chân cũng cười cười, sau đó hỏi: “Xin hỏi giám đốc Lục đã sắp xếp xong hết chưa? Nhân viên và quản lý của mọi người đều đầy chủ cả chưa? Có ai vắng mặt không?”
Mã Hải Chân là cục trưởng cục công an, lúc trước làm công tác điều tra hình sự cho nên rất giỏi về phương diện điều tra hình sự này, hơn nữa ông ấy là phái thực sự, làm bất cứ chuyện gì đều không thích chậm trễ, chỉ cần bắt đầu sẽ một lòng nhào vào chuyện này.
“Toàn bộ đều đã được sắp xếp xong, đều không có ai vắng mặt cả.” Giám đốc Lục cười nói.
“Vậy được!”
Mã Hải Chân gật đầu, sau đó quay đầu nhìn về phía Thẩm Thanh Nga, nói: “Tổng giám đốc Thẩm, vậy chúng ta đi vào bắt đầu điều tra đi.”
“Được!”
Điều tra là chuyện của cảnh sát, Thẩm Thanh Nga và Giang Dĩ Minh cũng không đi giúp đỡ và nhúng tay vào, chỉ là Thẩm Thanh Nga đi đến trước mặt một đám nhân viên và quản lý, họp với bọn họ.
“Mọi người, tôi tin mọi người đều đã biết gần đây nhà máy chúng ta đã xảy ra chuyện gì, trên thế giới này không có bức tường nào không thông gió, tôi tin trong mấy người chắc chắn ít nhiều cũng có người biết đã xảy ra chuyện gì, cho nên tôi hy vọng những người biết chuyện này có thể chủ động báo cáo tình hình mà mấy người biết, nếu như tình hình các người báo là thật, tôi sẽ thưởng cho người tố giác ba tỷ. Hơn nữa tôi hoàn toàn đảm bảo quyền riêng tư của người tố giác.” Thẩm Thanh Nga lớn tiếng nói với mọi người ở đây: “Tiếp theo, tôi sẽ đưa số điện thoại của tôi cho mọi người, nếu ai muốn báo cáo thì có thể gửi tin nhắn hoặc gọi cho tôi.”
Mọi người có mặt ở đây, dù là nhân viên hay quản lý thì một tháng lương làm việc cao nhất cũng chỉ hơn sáu mươi triệu, còn nhân viên bình thường, một tháng cũng chỉ mười lăm đến mười tám triệu, cho nên đối với bọn họ ba tỷ là một sự hấp dẫn rất lớn!
Nếu như có người thật sự biết chút tình hình, nhất định sẽ chủ động báo cáo!
Huống hồ, Thẩm Thanh Nga cũng đã nói, tuyệt đối bảo đảm an toàn riêng tư của người tố giác, cô sẽ không để người đó đi tìm cô báo cáo, mà công bố số điện thoại của mình để mọi người dùng tin nhắn hoặc điện thoại báo cáo!
Như vậy, sự riêng tư và an ninh của người tố giác được bảo vệ rất nhiều!
Sau khi họp xong, lập tức tan họp để cho mọi người tự do hoạt động, nhưng có quy định không cho phép đi vào bên trong nhà máy, mọi người cũng không được đi ra khỏi nhà máy, chỉ có thể ở bãi cỏ nhà máy, hoặc là căng tin cùng với ký túc xá.
Khoảng một tiếng sau, Mã Hải Chân đến văn phòng của giám đốc nhà máy.
“Cục trưởng Mã, có điều tra được manh mối gì không?” Thẩm Thanh Nga nhìn về phía Mã Hải Chân, hỏi.
“Không có.” Mã Hải Chân lắc đầu nói: “Thông qua việc chúng tôi tiến hành điều tra nhà máy, hơn nữa tiến hành kiểm tra hiện trường, vẫn chưa phát hiện ra manh mối khả nghi nào, còn cô thì sao, bên cô có ai báo cáo không?”
“Cũng không có.” Thẩm Thanh Nga lắc đầu, nói: “Tôi đã công bố số điện thoại, đến hiện tại cũng đã hơn một tiếng đồng hồ, nhưng vẫn không có lấy một cuộc gọi hoặc tin nhắn.”
“Thật kỳ lạ.” Mã Hải Chân lắc đầu nói: “Chắc chắn sẽ có người biết chuyện đầu độc này, không thể để người ta hạ độc yên lặng không một tiếng động như vậy, với lại giải thưởng của cô lên đến ba tỷ, đối với người trong xưởng các người, phần thưởng hấp dẫn này đã đủ lớn rồi, sao đến bây giờ vẫn chưa báo cáo chứ?”
Thẩm Thanh Nga không nói gì, cô cũng rất muốn biết rốt cuộc là có chuyện gì.
“Như vậy đi, chúng ta thu hẹp phạm vi điều tra lại.” Mã Hải Chân nói. Sau đó nhìn về phía giám đốc nhà máy, nói: “Giám đốc Lục, như vậy đi, bây giờ ông hãy gọi hết mọi người của dây chuyền sản xuất này đến, chúng tôi sẽ tự điều tra bọn họ.”
“Được!” Giám đốc Lục gật đầu, nói.
Mã phun trên lon bật nắp có vấn đề cho thấy dây chuyền sản xuất đồ uống có độc là dây chuyền sản xuất thứ ba, toàn bộ dây chuyền sản xuất có khoảng hai mươi người.
Tốc độ của giám đốc Lục rất nhanh, chỉ dùng vài phút đã triệu tập mọi người trên dây chuyền sản xuất tới đây, không chỉ nhân viên, còn bao gồm cả chuyền trưởng, phó chuyền trưởng, quản lý xưởng, phó giám đốc, nhân viên vật liệu… toàn bộ đều được triệu tập đến.
Tiếp theo là kiểm tra và hỏi thăm, nhưng kết quả vẫn không lý tưởng, vẫn không có người nào tỏ vẻ có manh mối.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!