Thẩm Thanh Nga nhìn Hà Linh Lâm bằng ánh mắt nhàn nhạt, sau đó, nhìn Thẩm lão gia, hỏi: “Ông nội, dựa theo quy định của Thẩm gia chúng ta, nếu người trong Thẩm gia chuyện bất lợi với doanh nghiệp Thẩm gia, chúng ta nên trừng phạt đối phương như thế nào?”
Thẩm lão gia là người tinh tưởng, nghe Thẩm Thanh Nga hỏi như thế thì là đã suy đoán ra cái gì.
Sắc mặt ông lão thay đổi, vẻ mặt phẫn nộ nói: “Nếu là người trong Thẩm gia làm ra chuyện bất lợi đối với xí nghiệp Thẩm gia chúng ta, vậy dựa theo quy định, từ hôm nay trở đi, sẽ cắt tất cả chức vị và nghiệp vụ của họ ở Thẩm gia. Hơn nữa, lập tức hủy bỏ tất cả cổ phần của người đó ở Thẩm gia chia lợi nhuận , thanh trừ ra khỏi Thẩm gia. Nếu hành vi đó vi phạm pháp luật, nhất định sẽ lập tức chuyển giao cho cơ quan công an, nghiêm khắc trừng phạt!”
Không thể không nói, quy định này của Thẩm lão gia đúng là rất nghiêm khắc.
Nhưng mà điều này cũng không có gì đáng trách, là người nhà mà làm ra chuyện có lỗi với doanh nghiệp nhà mình, thì quy định nghiêm khắc cỡ nào, đều không quá đáng.
“Tốt lắm!” Thẩm Thanh Nga gật đầu, nhìn Hà Linh Lâm, nói: “Thím Hai, không phải thím nói tôi nói oan các người sao? Nói tôi đưa ra bằng chứng sao? Bây giờ, tôi sẽ lấy chứng cứ ra!”
Nói xong, Thẩm Thanh Nga, lấy điện thoại di động ra, bắt đầu phát bản ghi âm.
Tất cả mọi người ở Thẩm gia đều nín thở, nghiêm túc nghe. Dù sao, chuyện này liên quan đến doanh nghiệp của Thẩm gia, liên quan đến lợi ích của tất cả họ.
Khi bản ghi âm phát xong, Thẩm lão gia nặng nề giáng thật mạnh lên bàn, lớn tiếng quát Trần Nhậm: “Trần Nhậm, chuyện này, là súc sinh như mày làm sao?”
“Không phải, ông nội, chuyện này không phải do con làm.” Trần Nhậm theo bản năng vội vàng phủ nhận. “Ông nội, đây chỉ là một tài liệu ghi âm, hơn nữa, bây giờ pháp luật đều không để ý đến coi tài liệu ghi âm là chứng cứ, dù sao người có giọng nói giống nhau thật sự quá nhiều. Đây rõ ràng là họ tìm không được người đứng sau nên mới cố ý vu khống con. Ông nội, ông nhất định phải nhìn rõ mọi việc!”
Hà Linh Lâm cũng nói lớn: “Thẩm Thanh Nga, rõ ràng là cô cố ý vu khống! Tôi biết rồi, ngày cô làm gia chủ, vì phải chia cổ phần cho chúng tôi nên trong lòng khó chịu mới lợi dụng thủ đoạn như vậy, cố ý muốn đuổi chúng tôi ra ngoài để thu lại cổ phần kia đúng không? Thẩm Thanh Nga, vậy mà lúc trước tôi còn đối xử tốt với cô như vậy, không nghĩ tâm địa của cô rắn rết như thế. Cô có thể xuống tay tàn độc với người nhà của mình như vậy. Một chút cổ phần mà cô cũng không muốn chia cho chúng tôi!”
Thẩm Mai An cũng lớn tiếng nói: “Thẩm Thanh Nga, nếu cô không muốn chia cổ phần cho chúng tôi, cô nói rõ là được rồi, cùng lắm thì, chúng tôi không cần những cổ phần đó là được rồi. Nhưng mà, nếu cô dùng phương thức như vậy để vu khống, bôi nhọ chúng tôi, chuyện này, tôi nhất định phải làm rõ với các người đến cùng!”
Thẩm Thanh Nga cười lạnh, nhìn họ nói: “Nếu tôi thật sự chỉ có một bản ghi âm như vậy mà tới tìm hai người, có phải có vẻ như tôi quá có năng lực làm việc hay không?”
Nói xong, Thẩm Thanh Nga quay đầu nháy mắt với Giang Dĩ Minh.
Giang Dĩ Minh hiểu ý, xoay người đi ra khỏi nhà cũ Thẩm gia.
Rất nhanh, Giang Dĩ Minh liền kéo một người đi vào, mà người kia, chính là giám đốc nhà máy sản xuất Ice Cool, Lục Thanh Bình.
“Thẩm, Thẩm tổng...” Lục Thanh Bình là người đi theo Thẩm lão gia từ lâu, hiện giờ phạm phải sai lầm, khi nhìn thấy Thẩm lão gia, trong nội tâm ông ta tràn ngập vẻ áy náy. Thậm chí ông ta cũng không dám liếc mắt nhìn Thẩm lão gia một cái.
Thẩm lão gia nhìn Lục Thanh Bình, hỏi: “Chuyện này, thật sự là Trần Nhậm sai khiến ông làm như vậy?”
“Vâng, đúng vậy...” Lục Thanh Bình gật đầu, ủ rũ nói. “Thẩm tổng, tôi thật sự không muốn làm như vậy. Là Trần Nhậm uy hiếp tôi, nói nếu tôi không làm như vậy, vợ con tôi sẽ... sẽ...”
“Lục Thanh Bình!” Trần Nhậm lớn tiếng hét lên với Lục Thanh Bình: “ Tôi sai khiến ông khi nào chứ? Từ trước tới nay tôi còn chưa gặp ông, cũng không biết ông là ai. Ông đừng ở chỗ này phun máu, vu khống tôi!”
“Ha ha ha...” Giang Dĩ Minh đột nhiên cười ha ha, nhìn Trần Nhậm, nói: “Trần Nhậm à Trần Nhậm, có một câu nói rất hay, đó là tưởng thông minh nhưng lại bị thông minh hại...”
“Ý anh là sao?” Trần Nhậm nhìn Giang Dĩ Minh, nghi hoặc hỏi.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!