Mấy ngày tiếp theo không có chuyện gì xảy ra, mỗi ngày Giang Dĩ Minh đều phụ trách đưa đón Thẩm Thanh Nga đi làm. Cuộc sống trôi qua bình thường.
Vốn Giang Dĩ Minh tưởng mấy ngày này Lý An Nhiên sẽ trả thù mình hoặc Thẩm Thanh Nga, nhưng mấy ngày này Lý An Nhiên luôn xử lý chuyện xảy ra mấy ngày trước, chuyện đó ảnh hưởng rất lớn, dẫn đến cổ phiếu của công ty Lý An Nhiên giảm mạnh, ảnh hưởng tiêu cực cũng liên tiếp xảy ra, trong gia tộc lại có người lấy chuyện này làm nhược điểm, không ngừng buộc tội Lý An Nhiên.
Đối mặt với áp lực từ bên ngoài và gia tộc, mấy ngày này Lý An Nhiên luôn mệt mỏi kiệt sức, cho nên tạm thời không có tâm trạng đối phó Giang Dĩ Minh và Thẩm Thanh Nga được.
Phía bên Trương Mạnh Khôi đã khai thác toàn bộ tảng đá, hơn nữa cũng đã tìm xong một nhà máy chế biến trang sức, đưa toàn bộ phỉ thúy đến nhà máy chế biến tiến hành chế biến. Điều duy nhất chưa được thực hiện đó là chưa tìm thấy mặt bằng thích hợp.
Thành phố Nam Hoàng không phải thành phố đứng đầu, cho nên mặt bằng cũng không nhiều lắm, những mặt bằng có vị trí tốt đều đã bị người ta chiếm, làm ăn không tồi nên người ta cũng không có ý chuyển nhượng.
Các vị trí khác cũng có ít mặt bằng nhưng không được hoàn mỹ, hoặc là có diện tích mặt bằng quá nhỏ, hoặc là có vị trí mặt bằng quá lệch, tóm lại mấy ngày nay vẫn chưa tìm được nơi thích hợp.
“Anh Dĩ Minh.” Trương Mạnh Khôi phía bên kia điện thoại nói với Giang Dĩ Minh: “Thành phố Nam Hoàng chúng ta vốn không lớn, cho nên thật sự không dễ tìm mặt bằng, hay là chúng ta suy nghĩ đến tỉnh thành bên kia tìm xem sao? Nếu như có thể mở cửa hàng trang sức ở tỉnh thành, vậy chắc chắn hiệu quả sẽ mạnh hơn bên thành phố Nam Hoàng này nhiều.”
Giang Dĩ Minh lắc đầu, nói: “Bỏ đi, tạm thời không đến phía bên tỉnh thành, tìm ở thành phố Nam Hoàng trước, thật sự tìm không thấy rồi hẵng nói sau.”
Quả thật hiệu quả của tỉnh thành bên kia tốt hơn nhiều so với thành phố Nam Hoàng, nếu có thể mở ở bên kia thì chắc chắn làm ăn cũng tốt hơn thành phố Nam Hoàng.
Nhưng, có lợi ắt có nhược điểm!
Chắc chắn các cửa hàng trang sức ở tỉnh thành không ít, trên cơ bản đã ở trong trạng thái bão hòa, bây giờ chen vào cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Lại nữa, bản thân không có bất kỳ nhân mạch nào ở tỉnh thành bên kia, nên đến đó làm ăn cũng không tốt cho lắm.
Hơn nữa mục đích quan trọng của Giang Dĩ Minh còn chưa hoàn thành, anh còn muốn Thẩm Thanh Nga chủ động gọi anh lên giường ngủ, nếu lúc này chạy đến tỉnh thành, vậy hai vợ chồng son ly thân, thì khoảng cách mình leo lên giường Thẩm Thanh Nga chẳng phải càng thêm xa vời sao?
Dù sao hiện tại Giang Dĩ Minh cũng không thiếu tiền, không cần phải vì kiếm chút tiền kia mà đánh mất vợ mình, vậy thì không được rồi.
“Quả thật, anh Dĩ Minh không giấu gì anh, quả thực em đã tìm được một mặt bằng ở thành phố Nam Hoàng này. Diện tích đủ lớn, mở một cửa hàng trang sức hoàn toàn không có vấn đề, hơn nữa tiền thuê nhà cũng rất rẻ.” Trương Mạnh Khôi nói với Giang Dĩ Minh: “Chỉ là mặt bằng đó…”
“Sao vậy?” Giang Dĩ Minh hỏi.
“Chỉ là mặt bằng đó đến giờ không ai dám thuê cả.” Trương Mạnh Khôi nói với Giang Dĩ Minh: “Mặt bằng đó, lúc trước là người ta mở cửa hàng thời trang, sau đó vô duyên vô cớ xảy ra chuyện, có mấy nhân viên chết ly kỳ ở trong cửa hàng, cuối cùng cửa hàng thời trang không mở được nữa, người rời đi rồi. Sau đó có không ít người để ý đến mặt bằng đó, sau khi trang trí xong cũng mở cửa kinh doanh, nhưng luôn có rất nhiều việc kỳ lạ xảy ra, có một ông chủ mở cửa hàng chưa đến ba tháng bị bệnh nan y. Còn có một ông chủ thuê mặt bằng chưa đến nửa tháng, ra ngoài bị xe đụng bị thương nặng, nghe nói đã thành người thực vật, hiện tại đang còn nằm trong bệnh viện!”
“Dần dà, không ai dám thuê mặt bằng đó nữa, dù sao thì ai cũng sợ chết.” Trương Mạnh Khôi nói: “Cho nên đến bây giờ mặt bằng đó vẫn còn trống rỗng.”
“Ồ?” Nghe Trương Mạnh Khôi nói như vậy, Giang Dĩ Minh rất có hứng thú, hỏi: “Thật sự có mặt bằng như vậy sao?”
“Đúng vậy!” Trương Mạnh Khôi gật đầu, nói: “Ngày đó là ngày đầu tiên em tìm mặt bằng, cũng đã tìm được mặt bằng nhà này, nói thật trên con đường đó cũng chỉ có hai cửa hàng trang sức rất nhỏ, hơn nữa mặt bằng đó đủ lớn, rất thích hợp mở cửa hàng trang sức, nhưng mặt bằng đó quá tà môn, cho nên em đã lập tức bỏ qua.”
“Không sao, đi thôi, đi xem với tôi.” Giang Dĩ Minh hăng hái nói với Trương Mạnh Khôi.
“Anh Dĩ Minh, anh đừng nói với em là anh thật sự có hứng thú với mặt bằng đó nhé!” Trương Mạnh Khôi mở to tròng mắt hỏi: “Anh Dĩ Minh, đó là khu nguy hiểm, phàm là người làm ăn ở nơi đó đều là xảy ra chuyện!”
Giang Dĩ Minh thản nhiên cười, nói: “Cậu đã quên tôi đã khiến việc làm ăn trong cửa tiệm của cậu tốt lên như thế nào rồi sao?”
Nghe Giang Dĩ Minh nói như vậy, ánh mắt Trương Mạnh Khôi sáng ngời, nói: “Anh Dĩ Minh, ý của anh là anh có thể trị được những thứ bẩn thỉu kia sao?”
“Có trị được hay không, đi qua xem rồi nói sau.” Giang Dĩ Minh nói.
Quả thật, phàm là nơi tà môn một chút, cũng chính là chuyện như vậy, đối với Giang Dĩ Minh thân là Tiên Tôn đều là chuyện nhỏ, chỉ cần mặt bằng đó thật sự tốt, thì giải quyết mấy thứ bẩn rất dễ dàng!
“Được rồi, bây giờ em sẽ qua đón anh, buổi chiều chúng ta cùng nhau đi xem một chút.” Trương Mạnh Khôi thấy Giang Dĩ Minh nói chắc chắn, vì thế đã lập tức đồng ý.
Một tiếng sau, Trương Mạnh Khôi lái xe đến chỗ Giang Dĩ Minh.
“Anh Dĩ Minh, đi thôi, chúng ta cùng đi xem.” Trương Mạnh Khôi bước xuống từ trên xe, nói với Giang Dĩ Minh.
“Ây dô, mua xe mới rồi!” Giang Dĩ Minh nhìn Trương Mạnh Khôi không còn đi chiếc xe rách nát lúc trước mà là một chiếc BMW 3 Series mới, lập tức cười cười, nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!