CHƯƠNG 1361: NÓI CHO TÔI TẤT CẢ.
Mà tình hình thật sự chính là như vậy.
Sự đối kháng toàn lực lúc này, nếu như Lâm Thanh Diện chưa tu hành nửa sau của Huyền Công thì chỉ e cũng khó mà chịu nổi.
Nhưng cho dù là như vậy thì miệng của Lâm Thanh Diện vẫn chảy ra máu tươi.
Lúc này, đúng lúc Lý Mộ Bạch cũng về tới chỗ này.
Khi ông ta nhìn thấy tên đàn ông áo bào đen ngã trên mặt đất kia, cũng chả có kinh ngạc gì mấy.
Bởi vì ông ta luôn tin rằng, chỉ cần Lâm Thanh Diện nói có thể làm được, thì nhất định sẽ không có vấn đề gì.
“Cậu bị thương rồi?” Lý Mộ Bạch hỏi, so với sự tử vong của đối phương thì vết thương của Lâm Thanh Diện vẫn là chuyện khiến ông ta lo lắng nhất.
Lâm Thanh Diện mỉm cười một cái: “Không có gì lớn đâu.”
Nói xong, anh tự giễu mà cười một cái: “Tên này thật sự khá lợi hại, muốn giết một Thần Cảnh trung kỳ vẫn thật sự khá khó khăn, xem ra sau này vẫn cần cố gắng nâng cao tu vi của mình mới được.”
Lý Mộ Bạch lúc này kinh ngạc mà nói: “Cái gì? Cậu nói, cậu đã giết một người Thần Cảnh trung kỳ?”
Lâm Thanh Diện gật đầu: “Nhưng lần này thắng không được hoàn mỹ cho lắm, bản thân cũng bị thương tích nhẹ một chút.”
Lý Mộ Bạch chấn kinh mà nói: “Tuổi còn trẻ mà đã có tu vi như vậy, càng là người dùng thực lực của Thần Cảnh sơ kỳ vượt cấp mà giết được Thần Cảnh trung kỳ, Lâm Thanh Diện, cậu thật sự khiến tôi phải nhìn bằng con mắt khác đó.”
“Lý lão tiền bối, tàn hồn của tên đàn ông hồi nãy, ông có truy kích được chưa?” Lâm Thanh Diện hỏi.
“Đó là đương nhiên, lão phu đã khiến cho hồn phách của hắn tan tát rồi!” Lý Mộ Bạch hờ hững mà nói.
Khoé miệng Lâm Thanh Diện khẽ nhướng lên, ông lão này làm chuyện gì thì mình tuyệt đối yên tâm.
Mà điều khiến Lý Mộ Bạch kinh ngạc chính là, cái tên Thần Cảnh trung kỳ bị Lâm Thanh Diện giết chết này, thậm chí còn không kịp chạy trốn tàn hồn thì đã chết rồi.
Hoá ra vào giây phút Lâm Thanh Diện và hắn đối kháng, thì thần hồn cường đại cuối cùng đã khoá đối phương lại, cứ như vậy, tên đàn ông áo đen này cho dù có muốn chạy trốn tàn hồn thì cũng không thể làm được, chỉ có thể bị huỷ diệt cùng với xác thịt của mình thôi.
“Điện chủ…..”
Trong mắt Chu Tước ngấn lệ, bên dưới khoé mắt của cô ta, còn có hai đường nước mắt.
Lâm Thanh Diện biết, bốn người Thanh Long Bạch Hổ Huyền Vũ Chu Tước có mối quan hệ cực kỳ tốt, mà trong đó hai người Chu Tước và Huyền Vũ có độ tuổi tương đương, bình thường càng thân thiết hơn.
Bây giờ Huyền Vũ đã chết, Chu Tước thương tâm thì cũng là khó tránh.
Lâm Thanh Diện nhìn Huyền Vũ đang nằm dưới đất, sát khí trong ánh mắt lập tức hiện lên.
“Thương Nguyên giới!”
Lâm Thanh Diện hét lớn một tiếng, dùng sức đấm một quyền lên người của tên đàn ông áo bào đen đã chết kia, đối phương trực tiếp hoá thành một đống bùn nhão, dường như chỉ có như vậy, mới có thể khiến cho sự phẫn nộ tích tụ của Lâm Thanh Diện được giải phóng!
Tống Nghĩa và Triệu Nhân ở bên cạnh căng thẳng vô cùng, bọn họ chậm rãi che chắn Tiểu Nguyệt ra sau mình.
Bất luận thế nào thì bên mình suy cho cùng cũng là người của Thương Nguyên giới, bây giờ, người của Thương Nguyên giới giết thủ hạ của Lâm Thanh Diện, rất khó bảo đảm rằng Lâm Thanh Diện có làm ra chuyện giận cá chém thớt lên đầu mình hay không.
“Lâm Thanh Diện.”
Lúc này, Tiểu Nguyệt đi ra từ đằng sau, cô ta nhìn Lâm Thanh Diện nói: “Thật không ngờ chuyện sẽ xảy ra như hôm nay, nếu như anh muốn trút giận thì tính mạng của tôi tuỳ anh xử trí.”
Lâm Thanh Diện nhìn người phụ nữ trước mắt này, hai tay siết chặt lại.
Anh trầm giọng nói: “Cô đã nhìn thấy rồi, người của thế giới này như bọn tôi là người có tín ngưỡng, Huyền Vũ tuổi còn trẻ đã bị Thương Nguyên giới các người giết rồi, cô nói xem, thù này, tôi há có thể không báo sao?”
“Điện chủ Lâm, lúc đó chúng tôi có bảo bọn họ đi trước đi, rời khỏi chỗ này đi, chỉ là người trẻ tuổi này không nghe, nói ra, xảy ra chuyện như vậy, chúng tôi đều rất áy náy.” Tống Nghĩa tiến lên một bước nói.
Lâm Thanh Diện lạnh lùng nhìn ông ta: “Lời ông nói thật thừa thãi! Kích sát Thương Nguyên giới vốn chính là trách nhiệm của Chúng Thần Điện bọn tôi, Huyền Vũ làm như vậy, không phải vì các người, mà là vì phải gánh vác cái trách nhiệm này! Huyền Vũ không hổ là người của Chúng Thần Điện chúng tôi!”
Tống Nghĩa cúi đầu, quả thực, cái dũng khí biết rõ là không được nhưng vẫn làm này, vốn không phải là ai cũng có.
“Cho nên, trước đây anh không giết ba người chúng tôi, bây giờ có phải hối hận rồi không?” Tiểu Nguyệt hỏi: “Nếu như anh hối hận, không sao, bây giờ giết tôi, tôi bảo đảm sẽ không nói gì anh hết.”
“Tôi làm chuyện gì chưa bao giờ hối hận.”
Lâm Thanh Diện lạnh giọng nói: “Chỉ là, Thương Nguyên giới vậy mà lại có thực lực phái đến năm tên sát thủ trong một lần, điều này khiến tôi không ngờ được, xem ra thực lực bên các người quả thực rất lợi hại.”
“Mấy người này, là Từ Tuyết Nhi bí mật đào tạo, ngay cả cha tôi cũng không biết.”
Tiểu Nguyệt nói.
“Bí mật đào tạo?”
Lâm Thanh Diện khẽ nhíu mày, nói như vậy, chị gái của Tiểu Nguyệt này hẳn là còn khó đối phó hơn Tiểu Nguyệt nữa, dã tâm cũng lớn hơn.
“Chu Tước, chúng ta đi thôi.”
Lâm Thanh Diện đi tới bên cạnh, vác thi thể của Huyền Vũ lên.
Chu Tước theo sau, Lý Mộ Bạch đồng thời đi về phía chiếc Hummer kia.
“Đợi đã!”
Lúc này, Tiểu Nguyệt như đã hạ quyết tâm gì đó, liền đuổi theo.
“Cô muốn làm gì? Tôi khuyên các người vẫn nên tìm một chỗ an thân trước đi, nếu không, người chị gái tốt đó của cô nói không chừng sẽ còn phái người đến giết cô, lần sau, các người sẽ không còn may mắn như vậy nữa đâu.” Lâm Thanh Diện nói với Tiểu Nguyệt.
Tiểu Nguyệt cắn chặt môi: “Lâm Thanh Diện, cho chúng tôi theo anh về Chúng Thần Điện đi!”
“Ồ?” Ánh mắt Lâm Thanh Diện mang theo sự giễu cợt mà nhìn đối phương: “Cô khá thông minh đó, biết bây giờ ở thế giới bên ngoài sẽ nguy hiểm, mà Chúng Thần Điện chúng tôi thì lại là chỗ tương đối an toàn, vì vậy nên muốn ở đó để được che chở, đúng chứ?”
Tiểu Nguyệt gật đầu: “Qủa thực là như vậy, nhưng đây vốn không phải tôi tham sống sợ chết, chỉ là, chú Tống và chú Triệu lần này theo tôi đến đây, cũng bị Từ Tuyết Nhi bức hại, cho dù anh chỉ có thể thu giữ hai người bọn họ, đến khi vết thương bọn họ khỏi hẳn rồi cho bọn họ đi thôi, thì cũng được hết. Còn tôi, tự tìm một nơi thoi thóp hơi tàn là được.”
Lâm Thanh Diện nhìn cô ta, ánh mắt đối phương đã nói cho Lâm Thanh Diện biết, cô ta vốn không có nói dối. Hơn nữa, Lâm Thanh Diện cũng biết, chị gái của đối phương là nhân vật có thể làm ra chuyện chính tay giết em gái, chuyện như vậy xảy ra trên người của Tiểu Nguyệt, chắc chắn sẽ khiến cô ta hoàn toàn chết tâm với Thương Nguyên giới.
“Tiểu công chúa, cô đừng như vậy, cô đi đâu thì chúng tôi đi đó, tôi và Tống Nghĩa sẽ luôn bảo vệ cô.” Triệu Nhân nói.
“Đúng đó tiểu công chúa, Chúng Thần Điện không phải chỗ chúng ta có thể ở, nói chứ, Điện chủ Lâm bọn họ có thể giết năm tên sát thủ này đã là giúp chúng ta một chuyện lớn rồi, chúng ta đừng có làm khó bọn họ, dù sao, bọn họ cũng là Chúng Thần Điện, mà chúng ta là người của Thương Nguyên giới.” Tống Nghĩa cũng nói.
“Đến bây giờ, các người vẫn còn nhớ đến Thương Nguyên giới sao?” Tiểu Nguyệt lạnh giọng hỏi: “Chú Tống, chú Triệu, Từ Tuyết Nhi có thể làm ra chuyện như vậy, thì ở trong lòng chị ta, đã sớm gạch bỏ tên của ba người chúng ta rồi, cho dù sau này, tu vi của các chú được khôi phục thì không lẽ các chú không nghĩ, sau khi về đến Thương Nguyên giới, chị gái sẽ đối phó chúng ta thế nào sao? Chị ta sẽ bỏ qua cho chúng ta sao?”
Lời này vừa nói ra, hai người Triệu Nhân và Tống Nghĩa đồng thời kinh ngạc.
Qua một hồi, Tống Nghĩa nói: “Không sai, tiểu công chúa nói đúng, đại công chúa làm như vậy rõ ràng là muốn chúng ta chết, Thương Nguyên giới, chúng ta không thể về nữa.”
“Nhưng, không về Thương Nguyên giới thì chúng ta làm gì đây?” Triệu Nhân có chút e dè mà nói: “Nếu như chúng ta không về Thương Nguyên giới, thì còn có thể được coi là người của Thương Nguyên giới không?”
“Không coi thì không coi! Dù sao trong lòng tôi cũng đã quyết định, từ này về sau, tôi và Thương Nguyên giới không có bất kỳ mối quan hệ gì nữa, Từ Nguyệt tôi cũng sẽ không còn là tiểu công chúa của Thương Nguyên giới nữa!” Tiểu Nguyệt lớn tiếng nói.
Hai người nhìn bộ dạng quyết tâm của Tiểu Nguyệt, trong lòng quyết định: “Mẹ nó, nếu tiểu công chúa đã như vậy, dù sao về cũng chết, nếu Từ Tuyết Nhi đã bất nhân thì đừng trách chúng ta bất nghĩa, từ nay về sau, chúng ta không còn là người của Thương Nguyên giới nữa!”
Tống Nghĩa và Triệu Nhân nói.
Lâm Thanh Diện nhìn ba người bọn họ, trong lòng thầm nói, nếu như chuyện này xảy ra trên người mình, thì chỉ e anh cũng sẽ đưa ra sự lựa chọn như vậy.
“Nếu đã như vậy, tiểu công chúa, chúng ta vẫn nên rời khỏi chỗ này đi.”
“Nhưng….” Tiểu Nguyệt sốt sắng mà nhìn Lâm Thanh Diện, lúc này điều cô ta lo lắng nhất không phải là sự an nguy của mình, mà là hai người Tống Nghĩa và Triệu Nhân.
“Tiểu công chúa, sự đặc sắc của thế giới này vượt xa Thương Nguyên giới, tôi và Tống Nghĩa đã muốn tìm hiểu từ lâu, không làm phiền Điện chủ Lâm nữa.” Triệu Nhân cười nói, tính cách ông ta khá rộng rãi.
“Đợi đã.” Lúc này Lâm Thanh Diện nhìn Tiểu Nguyệt nói: “Cho các người ở lại, cũng không phải là không được, nhưng tôi có một chút yêu cầu.”
“Yêu cầu gì?” Tiểu Nguyệt hỏi.
“Tôi muốn cô nói cho tôi biết tất cả mọi thứ liên quan đến Thương Nguyên giới!” Lâm Thanh Diện bình tĩnh mà nói: “Chỉ cần cô đồng ý, tôi có thể bảo đảm sự an toàn của các người!”
“Nói tất cả mọi thứ của Thương Nguyên giới?” Tiểu Nguyệt lẩm bẩm trong miệng.
“Công chúa, không được, nếu như vậy, chúng ta há không phải sẽ trở thành kẻ phản bội của Thương Nguyên giới sao.” Triệu Nhân nói.
“Chúng ta đã không còn là người của Thương Nguyên giới nữa, sao có thể nói là kẻ phản bội!” Tống Nghĩa thì lại nói như vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!