Tiền Kỳ thu sếp, sửa sang lại quần áo muốn đi ra ngoài, trong miệng lẩm bẩm: “Đúng là chiều hư rồi, không chút nghe lời.”
Ông ta luôn nghĩ, sự thái bình của thành Tiên Linh sẽ không dài, luôn cảm thấy có người sẽ hại ông ta.
Nếu như thật sự không có một chút bản lĩnh phòng thân, sớm muộn gì cũng chết trong tay người khác, ông ta chết cũng không sao, nhưng Tiền Ngũ còn nhỏ như vậy, không thể để Tiền Ngũ xảy ra chuyện.
Trong lòng thầm nghĩ, bước chân đi đến Vương Phủ cũng nhanh hơn rất nhiều, Triệu Tuấn tinh ranh như một con khỉ, đi đến chỗ Triệu Tuấn lấy bí kíp chắc chắn là điều không thể, nhưng Lâm Thanh Diện có lẽ sẽ dễ hơn rất nhiều.
Lâm Thanh Diện nhất định sẽ cho là, phế đi tu vi của ông ta, ông ta lấy được bí kíp cũng không có tác dụng gì, nghĩ đến đây, trong lòng ông ta tự tin hơn một chút.
Lúc Tiền Kỳ đi đã căn dặn Hồng Linh, một tiếng sau đi đến nhà họ Vương để biểu diễn tài nghệ, ông ta cảm thấy Hồng Linh nhất định sẽ có ích, còn nghe thấy tin đồn bên ngoài là vợ của Lâm Thanh Diện cũng đến.
Trước đây biết được vợ của Lâm Thanh Diện và Hồng Linh có ngoại hình giống nhau, đợi đến nhà họ Vương, làm loạn suy nghĩ của Lâm Thanh Diện, như vậy muốn ra tay cũng dễ hơn nhiều.
Lúc đi đến nhà họ Vương, người chủ trì là Vương Phi Dương, đúng lúc mấy người Lâm Thanh Diện cũng đến, nhìn thấy Tiền Kỳ, Vương Phi Dương lễ độ gọi một tiếng: “Chú Tiền, sao chú lại đến đây?”
Câu nói này vừa được nói ra, lại cảm thấy không thích hợp, người ta đến tham dự cũng không có gì là to tát.
Vương Phi Dương chỉ cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, tại sao Tiền Kỳ lại đến đây, mối quan hệ giữa Tiền Kỳ và ba của anh ta Vương Kình Thiên như nước với lửa, rõ ràng biết, cho dù người đến đây, Vương Kình Thiên nhất định sẽ không chào đón.
Tiền Kỳ trừng mắt với Vương Phi Dương, khoanh tay trước ngực, hỏi: “Thế nào, cậu không chào đón tôi, hay là cảm thấy tôi không nên đến đây?”
Vương Phi Dương đột nhiên cảm thấy vô cùng xấu hổ, Lâm Thanh Diện từ phía sau đi lên, mỉm cười giảng hòa: “Người đến đều là khách, Phi Dương nói chuyện thẳng thắn, tiền bối đừng để ý.”
Lâm Thanh Diện biết Tiền Kỳ cũng không có thiện cảm với anh, nói như vậy chẳng qua là vì tử tế bên ngoài mà thôi.
Tiền Kỳ nhìn chằm chằm vào Lâm Thanh Diện, nhìn thì thái độ tốt hơn rất nhiều, nghe thấy câu nói của Lâm Thanh Diện, cười híp cả mắt trả lời một câu: “Vẫn là Lâm Thanh Diện biết nói chuyện, tên tiểu tử nhà cậu cũng không học hỏi đi, ở bên cạnh Lâm Thanh Diện lâu như vậy, không có chút tiến bộ nào.”
Lâm Thanh Diện vẫn tò mò, từ lúc nào Tiền Kỳ dễ nói chuyện như vậy.
Thấy Tiền Kỳ cười híp cả mắt, Lâm Thanh Diện không thể không để mắt đến.
Không đợi Lâm Thanh Diện nói gì đó, Tiền Kỳ đã hỏi: “Lâm công tử, Thượng Quận Thiên Đô thế nào rồi, cậu cảm thấy nếu như Ngũ nhi nhà tôi đi, có được không, dù sao cậu cũng ở đó, cậu có thể bảo vệ nó.”
Lâm Thanh Diện cau mày, không có bữa trưa nào là miễn phí cả.
Hành động của Tiền Kỳ, anh có chút không hiểu, nhưng lời của Tiền Kỳ cũng không thể không trả lời, lập tức cười nói: “Đương nhiên là có thể đi, nếu như Tiền Ngũ đồng ý, chúng ta có thể cùng đi.”
Trong lòng Lâm Thanh Diện có một linh cảm, Tiền Kỳ nhất định có tính toán khác, ông ta là một người rất thông minh, biết được năng lực của Tiền Ngũ, sẽ không muốn để cho Tiền Ngũ rời đi cùng với Lâm Thanh Diện, nhất định còn có mục đích khác.
Vương Phi Dương nói: “Chú đã đến đây, vậy thì vào ngồi đi, tiệc rượu sắp bắt đầu rồi, chú nhất định phải ăn uống vui vẻ.”
Tiền Kỳ gật đầu, mỉm cười đi lên, ánh mắt của Lâm Thanh Diện vẫn đặt trên người Tiền Kỳ, Vương Phi Dương cười nói: “Khoảng thời gian này thay đổi rất nhiều, dưới sự quản lý của Triệu công tử, thành thật hơn nhiều.”
Triệu Tuấn vốn dĩ ở bên cạnh Lâm Thanh Diện không nói gì, nghe thấy Vương Phi Dương nói như vậy, lập tức phủ nhận: “Người có năng lực đi đâu cũng có đồ tốt để ăn, nếu như liên quan đến lợi ích, bản tính của con người sẽ lộ ra, vì vậy tôi không cảm thấy tôi có bản lĩnh lớn như vậy, đều sẽ giấu kín.”
Triệu Tuấn nói đến mức Vương Phi Dương cảm thấy mơ hồ, Vương Phi Dương nhìn Tiền Kỳ, cau mày, lời này của Triệu Tuấn có ý gì?
Đương nhiên, Triệu Tuấn không có ý định để Vương Phi Dương hiểu, chỉ cần Lâm Thanh Diện có thể hiểu là được.
Vương Phi Dương không thể hiểu được ý của Triệu Tuấn, mà Lâm Thanh Diện chỉ khẽ cười, không nói ra.
Câu nói này của Triệu Tuấn là đang muốn nhắc nhở Lâm Thanh Diện, bề ngoài của một con người rất dễ ngụy trang, không được để vẻ bề ngoài mê hoặc.
Người thông minh như Triệu Tuấn, lời nói của anh ta, Lâm Thanh Diện nguyện ý nghe theo, Lâm Thanh Diện ngồi cùng với Triệu Tuấn, Vương Phi Dương ngồi ở bên cạnh Lâm Thanh Diện.
Mọi người ăn uống, nói chuyện, Hứa Bích Hoài bị Bạch Tuyết kéo qua chỗ khác, Hứa Bích Hoài không quen Bạch Tuyết, nhưng cô gái này không có ác ý, cảm thấy chắc là bạn của Lâm Thanh Diện.
Ngồi bên cạnh Bạch Tuyết, Bạch Tuyết cười hỏi: “Lâm Thanh Diện ở bên ngoài có vô số phụ nữ vây quanh, quý mến, nhưng lại không hề động tâm, nói là đã có vợ con, ban đầu tôi không hiểu, nhưng bây giờ gặp được người thật, tôi cũng hiểu được tại sao Lâm Thanh Diện lại có sự cứng rắn lớn như vậy?”
Hứa Bích Hoài không phải là con ngốc, biết câu nói này là đang khen mình.
Khiêm tốn nói: “Không phải anh ấy cứng rắn, tôi thấy là bình thường quá bận rộn không có thời gian mà thôi, người vợ như tôi anh ấy cũng không có thời gian ở cùng nữa là những cô gái ở bên ngoài kia.”
Hứa Bích Hoài nhăn mày tươi cười, Bạch Tuyết đều nhìn thấy.
Hứa Bích Hoài thực sự rất xinh đẹp, ngoại hình không thể chê vào đâu được, không hề nhìn ra được cô đã là mẹ của đứa bé mấy tuối.
Bạch Tuyết cảm thấy bản thân thực sự mờ nhạt ở trước mặt Hứa Bích Hoài.
Bạch Tuyết cười, biết Hứa Bích Hoài khiêm tốn, nói: “Phụ nữ ở bên ngoài cũng không tốt bằng vợ, vì vậy mới không có hứng thú, nếu không đàn ông mấy người có khả năng tự kiềm chế chứ?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!