Sau khi thành công thay đổi sức mạnh phân thân của mình, Tà Vương sắp xếp cho phân thân của mình đến Chính Dương Môn, chỗ Nặc Nặc đang ở.
Phân thân của Tà Vương trở thành đệ tử ngoại môn, bất cứ lúc nào cũng mưu đồ kế sách của mình.
Kể từ khi Nặc Nặc đến Chính Dương Môn, gần như là mỗi ngày đều được bảo vệ rất nghiêm ngặt.
Phân thân chi thành của Tà Vương sau khi đến đây gần như là rất khó tìm được một cơ hội gặp mặt đối phương.
Thế là cũng chỉ có thể âm thầm ẩn nấp, tùy thời hành động, mặc dù là Nặc Nặc mới bắt đầu quyết định đến đây học nghệ, ít nhiều gì trong lòng cũng có chút không thoải mái, nhưng mà bây giờ cũng đã quen rồi.
Ngày nào cũng từ từ học tập với mấy người bọn họ, bây giờ bản thân cũng đã học tập được vài thứ.
"Nếu muốn đánh thức Thánh thể trong cơ thể của đứa nhỏ này, e là vẫn cần phải có cơ hội mới được."
Chính Dương chân nhân chưởng môn Chính Dương Môn, ngày nào cũng nghiên cứu làm như thế nào để có thể kích phát năng lượng trong cơ thể của Nặc Nặc.
Chỉ có thể làm cho thân thể của Nặc Nặc thức tỉnh thì mới có thể để chính phái quật khởi.
Đây cũng chính là nguyên nhân quan trọng mà lúc trước ông ta thu nhận Nặc Nặc làm đồ đệ.
Chỉ là kể từ khi đứa nhỏ này đến đây, gần như là ngày nào ông ta cũng đang nghiên cứu, nhưng mà lại không có chút tiến triển gì hết.
Đương nhiên lúc này ông ta rất sốt ruột, mặc dù bây giờ mình nhận đứa nhỏ này làm đồ đệ, nhưng mà có rất nhiều người tà phái vẫn đang có mưu đồ với đứa nhỏ này.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao sau khi vào Chính Dương Môn, ông ta vẫn luôn nghiêm túc đề phòng bất cứ người nào có cơ hội tiếp xúc với Nặc Nặc.
Nhưng mà hiện tại muốn thức tỉnh năng lực trong cơ thể, ông ta vẫn không có manh mối.
Bọn họ không có khả năng cứ bảo vệ đứa nhỏ này như thế mà không cho cô bé đi làm cái gì.
Tuổi của Nặc Nặc lại không lớn, mấy ngày trước tới đây còn có thể làm quen và khắc chế, nhưng mà hiện tại đã bắt đầu có chút mệt mỏi.
Thế là cô bé không nhịn được mà lôi kéo tay của Chính Dương chân nhân, làm nũng: “Sư phụ, con đảm bảo là con sẽ không xuống núi, mỗi ngày con có thể đi tản bộ xung quanh những nơi nằm trong phạm vi Chính Dương Môn, có thể được không ạ?”
Thật ra thì cô bé cũng biết những người này là vì bảo vệ cho mình, cho nên hạn chế hành động của mình, cũng chính bởi vì vậy mà sau khi đến đây cô bé vẫn không khóc lóc ồn ào.
Vốn dĩ Nặc Nặc vô cùng thông minh, trưởng thành sớm, lại cộng thêm chuyện lần trước bị bắt cóc, đối với những chuyện này thì cũng có thể hiểu được.
Chỉ là dù sao thì tính tình của con nít ở lâu khó tránh khỏi hơi buồn chán, thế là muốn đi dạo xung quanh sư môn, chắc là không có chuyện gì đâu.
Mặc dù là Chính Dương chân nhân vẫn có chút lo lắng, nhưng mà nghĩ lại trong phạm vi môn phái của mình, nếu như quả thật xảy ra chuyện gì đó khác thường, mình cũng có thể lập tức cảm nhận được.
Thế là lúc này trực tiếp mở miệng nói: “Sư phụ biết là khoảng thời gian này con rất buồn bực, nếu đã như vậy, mỗi ngày con cứ đi dạo trong phạm vi môn phái của chúng ta là được rồi, nhớ là không được đi xa, càng không thể thoát khỏi tầm mắt của sư huynh đệ.”
Những sư huynh được sắp xếp ở bên cạnh Nặc Nặc, toàn bộ đều là bởi vì bảo vệ cho Nặc Nặc.
Nhưng mà cô bé này lại thông minh lém lỉnh, nếu như quả thật thoát khỏi phạm vi của những vị sư huynh này, chỉ sợ là sẽ dễ dàng xuất hiện nguy hiểm.
Cũng chính vì vậy, lúc này ông ta mới dặn dò thêm vài câu.
Nặc Nặc nghe thấy có thể nới lỏng hạn chế, đương nhiên hết sức vui mừng, thế là vội vàng đồng ý.
Hiện tại Tà Vương đã tiến vào Chính Dương Môn từ lâu, sớm đã nhận được sự tín nhiệm của đệ tử ngoại môn.
Chỉ có điều là trước đó Nặc Nặc vẫn luôn được bảo vệ rất nghiêm ngặt, cho nên những đệ tử ngoại môn như bọn họ căn bản không có cơ hội để tiếp xúc.
Cũng chính bởi vì vậy, hắn mới luôn không hành động, bây giờ rốt cuộc cũng đã nhìn thấy đối phương có thể đi tản bộ ở bên ngoài, hắn trực tiếp nắm bắt lấy cơ hội, giao một loại kịch độc cho Nặc Nặc.
“Tại sao lại có một lượng khí tức lạ lẫm đến gần đứa nhỏ Nặc Nặc này vậy chứ?”
Sau khi Tà Vương giao kịch độc cho Nặc Nặc, lúc đó cũng đã bị Chính Dương chân nhân cảm giác được.
Mặc dù tạm thời Chính Dương chân nhân không có cách nào xác định rốt cuột là đối phương có thân phận gì, nhưng mà ông ta đã có dự cảm vô cùng không tốt, thế là ông ta trực tiếp bắt đầu xem xét.
“Nhìn có vẻ gì là không có gì nghi ngờ, có điều là gần đây mới vào Chính Dương Môn của ta, nói như vậy không chừng là có khả năng chạy đến đây vì đứa nhỏ này.”
Chính Dương chân nhân nói.
Nghĩ về tình cảnh hiện tại của Nặc Nặc vô cùng nguy hiểm, cho nên đương nhiên Chính Dương chân nhân không có khả năng bỏ qua bất cứ một tia nghi ngờ nào.
Cho dù là Tà Vương đã chuyển đổi phân thân của mình thành lực lượng của chính phái.
Nhưng mà loại chuyển đổi đơn giản như thế này cũng chỉ có thể lừa gạt được cao thủ, đối với cao nhân chân chính như là Chính Dương chân nhân mà nói, vẫn rất dễ dàng nhìn thấu.
Mặc dù là hiện tại trông có vẻ như không có manh mối, nhưng mà vẫn còn có thể cảm nhận được một tia tà khí bên cạnh cô bé.
Thế là quyết định mặc kệ rốt cuộc cái tên này có thân phận gì, ông ta cũng phải tiêu diệt mối nguy hiểm trong vô hình.
Thế là ông ta vội vàng gọi Nặc Nặc tới, hỏi lúc ra ngoài không có tình huống khác thường gì đó chứ.
“Ngày hôm nay con ra ngoài chơi có người nào kỳ quái tiếp xúc với con không vậy?”
Nặc Nặc đã bị phân thân của Tà Vương khống chế, đương nhiên là lúc này lựa chọn trả lời theo ý của đối phương, chỉ lắc đầu biểu thị không có chỗ nào bất thường.
“Ngày hôm nay con cũng chỉ lại chơi ở chỗ các đệ tử ngoại môn luyện kiếm, tiếp xúc với sư huynh trong môn phái, không có chỗ nào kỳ quái hết.”
Chính Dương chân nhân thấy dáng vẻ ngây thơ của đứa nhỏ, cũng biết đối phương không nói dối, nhưng mà trong lòng không có cách nào yên tâm được.
Bởi vì ông ta biết đứa nhỏ này luôn thông minh cẩn thận đó, nhưng quả thật có người nào cố ý tiếp cận chắc chắn sẽ có chỗ đề phòng.
Người kia rõ ràng là một người xa lạ, đứa nhỏ này lại cảm thấy không có bất cứ điểm khác thường, chuyện này cũng có chút kỳ quái.
Thế là mặc dù không thể xác định thân phận của Tà Vương, nhưng mà vẫn quyết định đi tiêu diệt phân thân này rồi hẵng nói.
Mặc dù bọn họ là người của chính phái, nhưng mà đôi khi cũng có cách làm thà giết nhầm còn hơn bỏ sót.
Bây giờ trong thân thể của Nặc Nặc ẩn chứa thánh thể, gần như là liên quan đến sự hưng thịnh hay suy thoái của chính phái.
Lúc này bọn họ cũng không quan tâm đến việc dùng các loại phương pháp thông thường hơn.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!