CHƯƠNG 587: KÊU MỘT TRĂM ANH EM TỚI
Chu Sinh bị Lâm Thanh Diện tát choáng váng, ngã xuống đất một lúc lâu cũng không có phản ứng gì, mọi người xung quanh cũng đều bị dọa giật nảy, không biết tại sao đột nhiên lại ra tay.
“Mày…mày mẹ nó bệnh sao? Mày dám đánh tao, ông đây cho mày mặt mũi đúng không!” Chu Sinh hồi thân liên mắng anh.
Lâm Thanh Diện lạnh lùng nhìn hắn ta, hỏi: “Tiên Tổng Huyên Khanh bán khách sạn quốc tế Thiên Thành còn lại bao nhiêu?”
Sắc mặt Chu Sinh thay đổi, mở to mắt nhìn Lâm Thanh Diện, nói: “Mày mẹ nó là ai chứ, ông đây có bao nhiêu tiên cân mày quản sao!”
“Tao là Lâm Thanh Diện” Lâm Thanh Diện nói.
Chu Sinh híp mắt, sau khi biết thân phận của anh, sợ hãi vừa sinh ra trong lòng lập tức tiêu tán.
Hắn ta đứng dậy, tức giận nhìn anh, nói: “Tao mẹ nó còn cho rằng mày là ai chứ, thì ra là thằng con rể ngu xuẩn phế vật của Tống Huyền Khanh, mày thật sự là tày trời, lại dám đánh cả ông đây, hôm nay nếu mày không quỳ xuống xin lỗi tao thì chuyện này không xong đâu!”
Lâm Thanh Diện lập tức sững sồt, anh vốn cho rằng sau khi mình nói ra thân phận thì tên Chu Sinh này sẽ nảy sinh đố kỵ, không nghĩ tới hắn ngược lại càng thêm phách lối.
Tống Huyền Khanh gần như ngày nào cũng mắng đứa con rể của bà ta trước mặt Chu Sinh cả trăm lần, trong mắt bà ta, dù Lâm Thanh Diện có lợi hại thì cũng chỉ là sao chối.
Lại thêm đáy lòng bà ta không muốn khen anh, cho nên lúc nói chuyện với Chu Sinh đều là nói Lâm Thanh Diện trước đây ngu ngốc bao nhiêu, vô dụng bao nhiêu, trước giờ chưa từng nhắc tới địa vị hiện giờ của anh ở Hồng Thành.
Chu Sinh lại là người vùng khác, chưa từng nghe nói đến sự tích của anh ở Hồng Thành, ấn tượng của hắn đối với anh đều là nghe từ chỗ Tống Huyền Khanh.
Cho nên trong lòng hắn, Lâm Thanh Diện vẫn là tên phế vật ngu ngốc chỉ biết giặt đô nấu cơm.
Lâm Thanh Diện không để ý thái độ của Chu Sinh đối với mình, dù sao bất kể thái độ của hản thế nào, kết quả cuối cùng cũng như nhau.
“Mày còn chưa trả lời câu hỏi của tao, tiền mày lừa của Tống Huyền Khanh còn lại bao nhiêu” Lâm Thanh Diện lại hỏi.
“Mày mẹ nó miệng thối à, ai lừa tiền bà ta, đó là bà ta tự nguyện đầu tư!” Chu Sinh hùng hồn nói.
Lâm Thanh Diện thấy hẳn nói vậy, trực tiếp bóp cổ hản, lạnh giọng nói: “Mày muốn chết sao?”
Mặt Chu Sinh thoáng chốc đỏ bừng, không ngừng giãy giụa.
Lúc này, quản lý sòng bạc dẫn vài tên du côn vóc dáng vạm vỡ đi tới, đứng trước mặt Lâm Thanh Diện.
“Các anh này, anh thế này là có ý gì? Đến sòng bạc chúng tôi gây sự, là không xem người ở đây ra gì sao?” Quản lý nhìn Lâm Thanh Diện nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!