CHƯƠNG 826: PHƯƠNG ÁN DỰ TRÙ.
Một đám trưởng lão vây bên ao nước, nhìn nước ao đã sắp mất đi màu sắc, trong lòng đều nóng như lửa đốt, thở dài liên tục.
Lâm Thanh Diện vẫn ngồi khoanh chân trong ao nước, không có bất kỳ động tĩnh gì, nhưng so với mấy ngày trước, làn da của Lâm Thanh Diện bắt đầu trở nên có chút đỏ lên, có chút giống với khi sử dụng bí pháp, sức mạnh sắp làm nổ tung cơ thể vậy.
“Đã nửa tháng rồi, tên tiểu tử này đã ở trong đó cả nửa tháng rồi, nước trong ao sắp không có màu sắc nữa rồi, điều này có nghĩa dược hiệu trong ao nước sắp bị cậu ta hấp thụ sạch sẽ rồi.
“Dược hiệu trong ao nước này là hỗn hợp dược tính của hơn trăm ngàn loại thảo dược, lại cộng thêm dược hiệu mà nước ao vốn có, không có qua xử lý gia công, đối với cơ thể người mà nói là tương đối cuồng bạo, ở lâu trong đó cơ thể sẽ không chịu nổi, tên tiểu tử này cũng bền bỉ quá rồi.”
“Thật đúng là chưa từng có trong lịch sử, trong lịch sử của Dược Thần Cốc, người ở lâu nhất trong ao nước này cũng chẳng qua chưa tới 5 ngày, còn cậu ta vậy mà lại ở đến cả nửa tháng, thật đúng là khiến người ta mở mang tầm mắt.”
“Bây giờ ông còn có tâm trạng cảm thán à, nếu như cứ tiếp tục như vậy, thì chí bảo của Dược Thần Cốc chúng ta sẽ bị một tên tiểu tử độc chiếm một mình rồi , sau này Dược Thần Cốc ta còn làm sao đào tạo cường giả, đây là chuyện lớn liên quan đến thịnh suy sau này của Dược Thần Cốc ta.”
….
Điền Uyên lúc này cũng nhìn Lâm Thanh Diện ở trong ao nước với thần sắc lo lắng, trên mặt mang theo sự hối hận nồng đậm, nếu sớm biết Lâm Thanh Diện sẽ ở trong ao nước lâu như vậy, thì ban đầu ông ta sẽ không bao giờ nói là sẽ để Lâm Thanh Diện muốn ở bao lâu thì ở bấy lâu đâu.
Bây giờ dược hiệu trong ao nước sắp bị một mình Lâm Thanh Diện hấp thụ sạch sẽ rồi, Điền Uyên cũng rất đau ruột.
“Người anh em Lâm Thanh Diện à, chúng ta cũng được rồi đó, cậu ở bên trong lâu như vậy rồi cũng không sợ dược hiệu cuồng bạo ở bên trong nước làm cậu nổ tung luôn sao, cậu mau ra đi, nếu còn không ra, thì cái mặt già của tôi không biết phải dí đi đâu nữa đó.” Điền Uyên lẩm bẩm nói.
“Cốc chủ, hay là bây giờ chúng ta đi kêu cậu ta dậy đi, cậu ta ở trong đó cũng nửa tháng rồi, bất luận thế nào cũng xứng với ba tờ đơn thuốc cấp hoàn mỹ đó rồi, bây giờ bảo cậu ta ra ngoài, chúng ta dùng dược liệu vẫn còn có thể khiến cho ao nước này khôi phục được một chút hiệu quả, nếu không đợi dược hiệu bị cậu ta hút sạch sẽ toàn bộ rồi, thì cái ao nước này coi như phế rồi.” Một trưởng lão đi đến trước mặt Điền Uyên, thành khẩn mà mở miệng nói.
Một trưởng lão khác cũng vội vàng hùa theo nói: “Phải đó, Dược Thần Cốc ta có thể cho ra được nhiều cao thủ cảnh giới tông sư như vậy, nếu như dược hiệu toàn bộ đều bị hấp thụ sạch sẽ rồi, thì sau này Dược Thần Cốc chắc chắn sẽ suy bại a.”
Điền Uyên quay đầu nhìn bọn họ một cái, mở miệng nói: “Sự phát triển sau này của Dược Thần Cốc không cần các vị trưởng lão lo lắng, trong ba đơn thuốc cấp hoàn mỹ mà Lâm Thanh Diện cho tôi, có một cái là đan dược căn cơ vững chắc, đan dược căn cơ vững chắc cấp hoàn mỹ, chỉ cần uống một viên, thì so với ngâm trong ao nước một lần còn có hiệu quả tốt hơn nhiều, cho nên Dược Thần Cốc ta vẫn sẽ không đi vào con đường suy bại đâu.”
Nghe thấy lời này của Điền Uyên, mấy vị trưởng lão đó đều khẽ thở phào một hơi, nghĩ như vậy, bọn họ cũng cảm thấy Lâm Thanh Diện có hấp thụ sạch dược hiệu trong ao nước thì cũng không có gì nữa rồi.
“Nhưng cậu ta ở trong đó quả thực cũng có hơi lâu rồi, cứ như vậy, chưa chắc được sẽ xảy ra chuyện gì đó, nếu như hôm nay cậu ta còn chưa dậy thì tôi sẽ kêu cậu ta dậy.” Điền Uyên tiếp đó nói.
Lời này của ông ta thật sự là đang lo lắng cho tình trạng của Lâm Thanh Diện, dù sao trong lịch sử của Dược Thần Cốc cũng không có ai ở trong đó lâu như vậy, tuy làm gián đoạn Lâm Thanh Diện cũng không hay cho lắm, nhưng vẫn tốt hơn là để cậu ta mất đi tính mạng.
Qua sự giải thích của Điền Uyên, đám trưởng lão đều biết đơn thuốc cấp hoàn mỹ có thể thay thế cho công hiệu của ao nước này, nên cũng không có ai oán phàn nàn gì với Lâm Thanh Diện nữa, sau đó liền lần lượt rời khỏi chỗ này.
Điền Uyên cũng không có đợi lâu, định đợi đến mai lại qua đây xem một cái, nếu như Lâm Thanh Diện vẫn chưa dậy thì sẽ kêu anh dậy.
Sau khi đám người rời khỏi, Thượng Sam Tinh Vũ cẩn thận dè dặt đi đến bên ao nước, nhìn Lâm Thanh Diện ở trong ao nước một cái.
Bởi vì lúc này nước ao đã bắt đầu trở nên trong hơn, cho nên Thượng Sam Tinh Vũ vừa nhìn qua đó, gần như là có thể nhìn thấy cơ thể đang ngâm trong ao nước của Lâm Thanh Diện.
Sau khi nhìn thấy tình hình bên đó, trên mặt Thượng Sam Tinh Vũ lập tức đỏ bừng, sau đó vội vàng dời ánh mắt ra khỏi người của Lâm Thanh Diện.
Nhưng nghĩ đến xung quanh không có người nào, Lâm Thanh Diện lại đang nhắm chặt hai mắt, sẽ không có ai biết cô ta nhìn lén Lâm Thanh Diện, Thượng Sam Tinh Vũ lại dời ánh mắt lên người của Lâm Thanh Diện.
Trong thời gian nửa tháng này, Thượng Sam Tinh Vũ luôn ở trong Dược Thần Cốc, cô ta vốn không có nhân lúc Lâm Thanh Diện ở trong ao nước mà chạy trốn, mà ngược lại, cô ta đã đem tất cả hy vọng đè lên người của Lâm Thanh Diện rồi.
Thông qua sự hiểu biết trong khoảng thời gian này đối với Lâm Thanh Diện, Thượng Sam Tinh Vũ biết Lâm Thanh Diện chính là một người đã nói thì sẽ làm, nếu Lâm Thanh Diện đã đồng ý sẽ giúp cô ta cứu mẹ ra ngoài, thì nhất định sẽ làm được.
Thượng Sam Tinh Vũ trong quá khứ là một “công cụ” không có tự do, không có bạn bè, không có người quan tâm, chỉ cần nhà Thượng Sam cần thì cô ta phải hiến dâng tính mạng mình ra bất kỳ lúc nào.
Nhưng trong khoảng thời gian ở Dược Thần Cốc này, cô ta đã nhìn thấy cảnh sắc đẹp nhất trên thế giới này, ở trong cốc cũng quen biết một số bạn bè, cảm nhận được sự quan tâm đến từ những đệ tử ở Dược Thần Cốc, cô ta có thời gian thì liền chạy đến chỗ ao nước, kể lể một số tâm sự của mình với Lâm Thanh Diện đang bất động kia.
Nửa tháng này, có thể nói là khoảng thời gian vui vẻ nhất trong cuộc đời của cô ta rồi.
Cái duy nhất khiến cô ta có chút tiếc nuối chính là, trong khoảng thời gian này Lâm Thanh Diện luôn ở trong ao nước, giống như một cái đầu gỗ vậy, thực ra nếu như có thể, cô ta càng muốn trải qua nửa tháng này cùng với Lâm Thanh Diện, cô ta biết, đây cũng chỉ là hy vọng xa xỉ của cô ta mà thôi.
“Công tử…cơ thể của cậu, thật là đẹp.” Nhìn chằm chằm vào Lâm Thanh Diện rất lâu, Thượng Sam Tinh Vũ nói một câu giống như một tiểu nữ sinh vậy, sau đó lại che miệng cười khanh khách.
…
Đảo Quốc, nhà Thượng Sam.
Bên trong một căn phòng có chút u tối.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!