“Sao có thể chứ, người của Thần Long Vệ cho dù có mạnh cũng không thể mạnh đến vậy được, người của quân đoàn Nanh Sói tôi căn bản chưa phản ứng kịp, đây là chuyện gì vậy?” Hà Bách Đình trực tiếp đứng phắt dậy khỏi chỗ của mình, kinh ngạc kêu lên một tiếng.
Đám người ngồi bên cạnh ông ta cũng khó tin, không ngờ quân đoàn Nanh Sói trải qua sự chỉ đạo của Tông Sư cảnh vậy mà lại không đỡ nổi một đòn như vậy.
“Đây nhất định chỉ là sơ suất của người bên chúng ta, khiến cho người của Thần Long Vệ nhân cơ hội thôi, nếu không bọn họ không thể thắng dễ dàng như vậy.” Hà Bách Đình tự an ủi một câu.
Lúc này ông ta nhìn sang bên Lâm Thanh Diện một cái, phát hiện Lâm Thanh Diện cũng đang nhìn ông ta với vẻ mặt đầy ý cười, cái loại cảm giác đó giống như đang chê cười Hà Bách Đình vậy.
Hà Bách Đình nghiến răng, gửi gắm hy vọng của mình vào trận thi sau, ông ta không tin trận thi sau, người của Thần Long Vệ vẫn có thể thắng dễ dàng như vậy.
Cuộc thi đơn binh tác chiến tổng cộng có ba trận, sau khi trận thứ nhất kết thúc, hai bên lập tức đổi người lên võ đài.
Lần thi này bắt đầu, thành viên của Thần Long Vệ lại dùng ưu thế áp đảo giành được thắng lợi.
Người của quân đoàn Nanh Sói quả thực là được chỉ đạo bởi cao thủ Tông Sư cảnh, tuy mấy sự chỉ đạo này cũng có hiệu quả nhất định, Trần Tuỳ Lễ thậm chí còn dạy Thổ Nạp Chi Pháp chân chính cho bọn họ.
Nhưng muốn học thành Thổ Nạp Chi Pháp truyền thống, đâu phải chỉ trong một tháng là đủ.
Trong một tháng này, bọn họ đều chỉ học được một số điều sơ sài nhỏ nhặt, tuy cảm giác thể chất đã xuất hiện những biến hoá mà trước đây không có, nhưng hiệu quả đạt được căn bản không so với Thổ Nạp Chi Pháp phiên bản học cấp tốc của Lâm Thanh Diện được.
Trong một tháng này, Thần Long Vệ đã có người dựa vào Thổ Nạp Chi Pháp phiên bản học cấp tốc mà sắp tu luyện được nội kình rồi, còn người của quân đoàn Nanh Sói ngay cả ngưỡng cửa còn chưa đạt tới nữa.
Những người lên sàn tác chiến đơn binh chính là những người sắp tu luyện ra nội kình, thực lực của bọn họ đã vượt xa binh vương bình thường, muốn thắng được bọn họ, đương nhiên vô cùng khó khăn.
Trong trận tác chiến sau đó, hoàn toàn không có gì bất ngờ, vẫn là được kết thúc với sự thất bại của quân đoàn Nanh Sói .
Đám người vốn có trông đợi vô cùng lớn với quân đoàn Nanh Sói cũng đều kinh ngạc, tiếng cổ vũ cho quân đoàn Nanh Sói cũng nhỏ đi.
Ngược lại, bên Thần Long Vệ gặt được thắng lợi hoàn toàn trong trận tác chiến đơn binh, khí thế ngày một leo thang, trên cả bãi diễn võ, đều đã bị bao trùm bởi khí thế ngập trời của bọn họ.
Sắc mặt Hà Bách Đình âm trầm, căn bản không ngờ chuyện lại trở nên như vậy.
Lúc so tài lần trước, giữa bọn họ và Thần Long Vệ ít nhất là có thắng có thua, suýt nữa đã huề nhau rồi.
Nhưng lần này mở màn đã thua liên tục ba trận, điều này khiến tâm thái của Hà Bách Đình sụp đổ.
Nhưng nhìn những cuộc thi phía sau, ông ta mới biết, tâm thái của ông ta sụp đổ có hơi sớm rồi.
Tác chiến đoàn đội và quần thể đánh nhau sau đó cũng đều chia ra 3 trận, do hai bên phái đoàn đội mạnh nhất ra để tiến hành đối chiến.
Hoàn toàn không có gì hồi hộp, Thần Long Vệ lại dựa vào chiêu thức tác chiến đoàn đội mà Lâm Thanh Diện dạy cho bọn họ, lại cộng thêm sức mạnh mà Thổ Nạp Chi Pháp phiên bản cấp tốc mang đến, chèn ép quân đoàn Nanh Sói một cách vô tình.
Lúc cuộc thi cuối cùng kết thúc, quân đoàn Nanh Sói hoàn toàn thua Thần Long Vệ với chiến tích không một bàn thắng nào.
Lúc này, cả bãi diễn võ bắt đầu hò reo tên của Thần Long Vệ, bọn họ biết, danh hiệu quân đội mạnh nhất nước C sẽ tiếp tục đi cùng với Thần Long Vệ, trên chiến trường, đánh đâu thắng đó.
Sắc mặt Hà Bách Đình trở nên cực kỳ âm trầm, ông ta không hiểu tại sao Thần Long Vệ tìm đến một người không có kinh nghiệm gì, mới hơn 20 tuổi làm tổng quản giáo mà lại giành được thành tích như vậy.
“Cần phải nghĩ cách lật ngược thế cục, nếu không quân đoàn Nanh Sói mình sau này thật sự sẽ bị Thần Long Vệ chèn ép không ngóc đầu lên nổi mất.” Hà Bách Đình lẩm bẩm.
Đôi con ngươi ông ta đảo liên hồi, sau đó lên tiếng hỏi một người bên cạnh mình: “Chuyện của Tông sư Trần đã giải quyết xong chưa, sao ông ta vẫn chưa đến?”
“Báo cáo đội trưởng, hồi nãy tôi đã liên hệ với Tông sư Trần rồi, ông ta nói sắp đến bãi diễn võ.” Người đó trả lời.
Hà Bách Đình lập tức gật đầu, nói: “Bây giờ cậu lập tức ra ngoài thông báo cho Tông sư Trần, nói với ông ta lát nữa ông ta phải đánh một trận với tổng quản giáo của Thần Long Vệ, chỉ cần ông ta thắng được tổng quản giáo của Thần Long Vệ, thì hôm nay chúng ta sẽ không quá mất mặt.”
Người đó lập tức gật đầu, sau dó nhanh chóng đi ra bên ngoài.
Hà Bách Đình cũng đứng dậy, đi về phía Lâm Thanh Diện.
Lúc này đám người Nhậm Thu Hùng đều đang rất vui, rõ ràng là vô cùng hài lòng với kết quả so tài lần này.
Nhìn thấy Hà Bách Đình đi tới, Nhậm Thu Hùng lập tức lên tiếng mỉa mai: “Đội trưởng Hà, trình độ của các người lần này hoàn toàn chưa có phát huy ra đó nha, tôi biết, lần này chắc chắn là do sơ suất của các người, nhưng tiếc quá, trên chiến trường, không có nói về sơ suất, Thần Long Vệ chúng tôi lần này không khách sáo với các người nữa.”
Hà Bách Đình cười cười, vốn không có tức giận, mở miệng nói: “Biểu hiện của Thần Long Vệ lần này quả thực có chút ra khỏi dự tính, đây cũng là điều mà bọn tôi không ngờ, tôi nghĩ bọn họ có thể có được thành tích như vậy, chắc chắn là không thoát khỏi liên can với vị tổng quản giáo đây rồi.”
“Đúng lúc quản giáo của quân đoàn Nanh Sói tôi cũng vô cùng hứng thú với tổng quản giáo của các người, muốn được so tài với cậu ta một trận, không biết các người có dám ứng chiến không?”
Trong lòng Hà Bách Đình, Thần Long Vệ sở dĩ có thể giành được thành tích lần này, chắc chắn là đằng sau có cao nhân tương trợ, Lâm Thanh Diện chắc chắn không phải là cao nhân đó, vị cao nhân này rất có thể là trưởng bối của Lâm Thanh Diện, cho nên anh mới có tư cách ngồi lên vị trí tổng quản giáo Thần Long Vệ này.
Nhưng mấy cái này đều không quan trọng, chỉ cần Lâm Thanh Diện dám ứng chiến, đánh với Trần Tuỳ Lễ, thì chỉ có thể là anh chứ không phải trưởng bối của anh, một khi Lâm Thanh Diện thua, cũng có thể chứng minh Thần Long Vệ giành được thành tích như vậy là không có liên quan đến Lâm Thanh Diện.
Người hơi có não sẽ có thể nghĩ ra, chắc chắn là đằng sau Lâm Thanh Diện có người chỉ điểm, mới có thể tạo thành kết quả như vậy.
Như vậy thì đến lúc đó dù quân đoàn Nanh Sói có thua cũng sẽ không có thảm đến vậy nữa, dù sao Tông Sư cảnh quả thực không được tính là cao nhân chân chính gì.
Đám người đều nhìn sang Lâm Thanh Diện, có đồng ý đánh với quản giáo của quân đoàn Nanh Sói hay không đương nhiên là phải coi tâm trạng của Lâm Thanh Diện rồi.
Lâm Thanh Diện cười cười, nói: “Được thôi, đúng lúc tôi cũng khá hứng thú với vị quản giáo đó của các người, kêu ông ta tới đi, tôi xuống đánh một trận với ông ta.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!