Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Rể Quý Trời Cho

Cả Nhạc Vân Phi và Daisy đều quay đầu lại nhìn Lâm Thanh Diện, trông thấy anh ăn mặc bình thường, trên tay còn cầm theo một chiếc tạp dề thì liền chắc chắn người trước mắt mình chính là Lâm Thanh Diện.

Thế nhưng Nhạc Vân Phi cũng không nói thẳng ra mà làm bộ như không quen anh, miếng nói: “Là tôi. Sao vậy? Bộ dạng anh như vậy thì nên ra sau bếp rửa chén đi. Có việc gì thì kêu người quản lí bên anh tới gặp tôi, anh nói chuyện với tôi thế này không ổn đâu.”

Daisy lấy tay bịt mũi lại, cô ta ra vẻ ghét bỏ, nói: “Hôi chết đi được, đám đàn ông trong nước đúng là kém cỏi, anh mau biến đi, tôi sắp chịu hết nổi rồi.”

Lâm Thanh Diện không hề tức giận gì, anh nhìn Nhạc Vân Phi, cười nói: “Tôi là Lâm Thanh Diện, là chồng của Hứa Bích Hoài.”

Nhạc Vân Phi làm ra vẻ như vừa chợt nhớ ra, miệng nói: “Hóa ra anh chính là Lâm Thanh Diện, thật ngại quá, anh mà không nói thì tôi còn tưởng anh là người rửa bát thuê nữa ấy chứ.”

Lâm Thanh Diện cũng cảm nhận được mùi dối trá trong lời nói của anh ta, anh thầm nghĩ, người bạn học này của Hứa Bích Hoài có vẻ không phải hạng tốt lành gì, nhưng nể tình anh vừa mới có con gái và đang thấy rất vui, thế nên anh cũng không so đo với anh ta.

“Tôi vừa nấu cơm xong nên Bích Hoài nhờ tôi ra đón tiếp mọi người, bình thường tôi quen thoải mái rồi, mong mọi người đừng để ý.” Lâm Thanh Diện nói.

“Quen thoái mái hả? Tôi nghĩ chắc anh ở nhà ngoài chuyện giặt giũ cơm nước ra thì chẳng có gì làm đâu, nói nghe ghê lắm vậy, đúng là không biết xấu hổ.” Daisy lẩm bẩm nói.

Nhạc Vân Phi cười nói: “Đây là bạn gái của tôi, cô ấy sống ở nước ngoài quen rồi nên nói chuyện thẳng thắn vậy đấy, anh đừng để ý nhé.”

Lâm Thanh Diện chỉ cười chứ không nói gì thêm.

“Chúng tôi vừa gọi món xong, vẫn chưa ăn, anh có ngại đứng đó đợi thêm một lát không?” Nhạc Vân Phi nói.

“Không sao cả, hai người ăn trước đi, tôi đã sắp xếp khách sạn cho hai người rồi.” Lâm Thanh Diện đáp lời: “Tôi qua kia lấy thêm ghế.”

Dứt lời anh liền đi về phía một nhân viên phục vụ.

Sau khi anh đi thì Nhạc Vân Phi liền cười khinh bỉ: “Đúng là thằng nhà quê, chỗ này làm gì có vụ lấy thêm ghế đâu, trừ khi anh ta ăn ở đây, nghe đồn chồng của Hứa Bích Hoài là một thằng thất bại bất tài, xem ra không phải là giả.”

“Người như tên đó chắc cả đời không dám ăn một bữa ở đây, mặc kệ đi, để xem cảnh tên đó bị mất mặt xem nào.” Daisy nhìn Lâm Thanh Diện một cái rồi nói.

Lâm Thanh Diện bước đến trước mặt người nhân viên kia rồi nói: “Đi lấy cho tôi một chiếc ghế đặt cạnh bàn bên kia đi.”

“Anh à, tiệm chúng tôi… Anh, anh là anh Lâm!” Người nhân viên kia chợt trợn tròn mắt.

Nhà họ Lâm được xem như là ông trùm trong giới ẩm thực ở Kinh Đô, hầu hết các quán ăn hơi có tiếng tăm chút đều có cổ phần nằm trong tay nhà họ Lâm, nhà hàng Lam Mộng này tất nhiên cũng không ngoại lệ, hơn nữa ở Kinh Đô này không ai là không biết đến tiếng tăm của anh, việc người nhân viên này nhận ra Lâm Thanh Diện cũng không có gì là lạ cả.

Lâm Thanh Diện chỉ gật đầu ra hiệu cho anh ta đừng để ai biết, cứ đi lấy một cái ghế là được.

Anh nhân viên vội gật đầu rồi chạy đi lấy ghế cho anh.

Lâm Thanh Diện đi về phía bàn ăn của Nhạc Vân Phi và Daisy, hai người này nghĩ rằng nhân viên sẽ ngó lơ anh, Nhạc Vân Phi còn nói: “Tôi quên nói anh biết, ở đây…”

Anh ta còn chưa dứt lời thì nhân viên phục vụ đã mang một chiếc ghế tới đặt cạnh Lâm Thanh Diện, vẻ kính trọng nói: “Anh Lâm, ghế của anh đây.”

Lâm Thanh Diện gật đầu rồi ngồi xuống cạnh hai người kia.

Nhạc Vân Phi có vẻ rất ngượng, anh ta nuốt lại những lời mình vừa định nói.

“Anh vừa nói gì đó cơ?” Lâm Thanh Diện nhìn Nhạc Vân Phi rồi hỏi.

“Không, không có gì.” Nhạc Vân Phi vội đáp.

“Đúng là kỳ lạ, tên này hên thật, gặp ngay một người nhân viên dễ tính, nếu là người khác thì đã bị đuổi cổ ra ngoài từ lâu rồi.” Daisy lại lầm bầm nói.

Nhạc Vân Phi khẽ ho một cái, không suy nghĩ chuyện này nữa mà nhìn Lâm Thanh Diện rồi nói: “Bây giờ hai người đang định cư ở Kinh Đô sao? Đều làm việc ở đây hết à?”

“Cũng không hẳn, chúng tôi có việc cần giải quyết ở đây, vừa lúc vợ tôi sinh con nên ở lại luôn. Mà giờ Hoài vừa mới sinh bé xong, tôi muốn chăm cô ấy thật chu đáo nên cũng không đi làm gì cả.” Lâm Thanh Diện trả lời.

Nhạc Vân Phi ra vẻ đăm chiêu gật đầu, anh ta cảm thấy Lâm Thanh Diện hoàn toàn không có năng lực để ở lại Kinh Đô, giá phòng ở đây vô cũng đắt đỏ, muốn làm hộ khẩu cũng rất khó làm, những kẻ tầm thường không phải muốn ở là được.

“Cũng phải, định cư ở Kinh Đô thật sư rất khó.” Nhạc Vân Phi nói.

“Nghe Hoài nói là hai người vừa từ nước ngoài trở về, có đúng không?” Lâm Thanh Diện hỏi.

Anh vừa nói xong thì hai người kia đã vênh hết cả mặt lên, tỏ ra vô cùng kiêu ngạo, dường như từ nước ngoài trở về là một chuyện vô cùng đáng tự hào vậy.

“Lần này Phi về nước là để đến làm tổng giám đốc ở công ty internet Trác Việt, tích lũy thêm kinh nghiệm, hai năm sau quay về nước M thì chúng tôi sẽ kết hôn cho anh ấy có họ khẩu nước M, sau đó sẽ không về nước nữa.” Daisy nói.

“À. Trong nước không tốt sao còn quay về nữa?” Lâm Thanh Diện hỏi, theo anh thấy thì sự phải triển của nước H hiện giờ cũng không thua kém gì các nước khác, làm một người dân thì ở lại cống hiến cho mước mẹ mới là điều đúng đắn nhất.

Daisy nghe vậy liền bĩu môi, trên khuôn mặt cô ta lộ rõ vẻ khinh bỉ, miệng nói: “Nói thẳng với anh thế này, từ sau khi tôi trở về thì đến cả thở tôi cũng thấy khó chịu, đúng là không khí ở nước ngoài nó tươi mát hơn hẳn, với cả người dân ở đó hiểu biết hơn hẳn đám người trong nước,Nhớ  truyen.one nhé, chúc luôn vui, chẳng qua là phải về để Phi nhận việc tích lũy kinh nghiệm thôi, nếu không thì còn lâu tôi mới về.”

Nghe cô ta nói vậy thì trong lòng Lâm Thanh Diện cũng thấy có hơi khinh thường, không ngờ cô gái này lại là một người sính ngoại đến thế.

“Daisy nói đúng đó, anh chưa ra nước ngoài bao giờ nên không biết ở ngoài kia mọi thứ trông như thế nào đâu, nước H thật không có cửa mà so sánh, anh cũng nên nỗ lực… Mà thôi bỏ đi, nói với anh chuyện này cũng chẳng có ích gì.” Nhạc Vân Phi còn chẳng màng tới việc che giấu sự khinh bỉ của mình với Lâm Thanh Diện.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận