Ở phía tây nước C, dãy núi côn luân kéo dài hàng nghìn dặm, đây được cho là một mảnh đất nguy nga hùng vĩ nhất của nước C.
Từ xưa đến nay, những thần thoại và truyền thuyết liên quan đến núi côn luân có rất nhiều, câu chuyện kỳ lạ, cũng đủ loại câu chuyện nhân gian nối tiếp nhau mà xuất hiện, khiến cho vùng núi Côn Luân này vốn dĩ là một nơi ít có người đến, bây giờ lại phủ thêm một tấm màn che bí ẩn.
Có không ít người đều tin tưởng côn luân là nơi ở của thần tiên, nơi này có sự tồn tại của tiên cung mà người thường không thể tưởng tượng đến, tiên nhân vũ hóa phi thăng đều sẽ đến côn luân, đi thẳng lên trên thiên đường, vô cùng huyền diệu.
Đương nhiên những cái này chẳng qua chỉ là côn luân trong tưởng tượng của mọi người, về phần có phải có thần tiên thật sự hay không thì cũng không có người nào nhìn thấy tận mắt.
Tổng bộ Chúng Thần Điện tọa lạc trong dãy núi thần bí khó lường này.
Lâm Thanh Diện và Quý Trường Thanh đi máy bay đến phía tây thành phố, lại ngồi xe sóc nãy đến chân núi côn luân, sau đó đi bộ về phía tổng bộ Chúng Thần Điện.
Địa hình của dãy núi côn luân hiểm trở, người bình thường không có cách nào tùy tiện đi vào được. Nhưng mà đối với Quý Trường Thanh với Lâm Thanh Diện mà nói những thứ này cũng không tính là cái gì cả, hai người bọn họ chỉ dùng nửa ngày là có thể bay qua vài ngọn núi lớn, đến một nơi cách Chúng Thần Điện không xa mà Quý Trường Thanh đã từng nhắc tới.
Trên đường đến đây, Quý Trường Thanh cũng đã nói với Lâm Thanh Diện, Lâm Thanh Diện đến báo danh với tổng bộ Chúng Thần Điện trước, tiến hành một vài thủ tục cần thiết, chờ sau khi Lâm Thanh Diện đã có sự hiểu biết nhất định về Chúng Thần Điện rồi thì anh đã có thể lựa chọn ở lại Chúng Thần Điện hay là đi ra ngoài để chấp hành nhiệm vụ.
Dưới tình huống bình thường, Chúng Thần Điện cũng không hạn chế sự tự do của thành viên, muốn đi muốn ở đều dựa vào ý nguyện của bản thân. Nhưng mà một khi đã gia nhập Chúng Thần Điện rồi thì gần như đều sẽ có một hiệp ước, mỗi một thành viên của Chúng Thần Điện trước khi gia nhập vào Chúng Thần Điện đều sẽ ký một hiệp ước, lúc Chúng Thần Điện cần bọn họ thì bọn họ nhất định phải nghe theo mệnh lệnh của Chúng Thần Điện.
Sau khi ký phần hiệp ước này rồi mà không muốn tuân thủ theo mệnh lệnh của Chúng Thần Điện, vậy thì sẽ bị cao thủ của Chúng Thần Điện đuổi bắt, cũng sẽ bị trừng phạt tương ứng.
Thông thường mà nói Chúng Thần Điện cũng sẽ không yêu cầu thành viên làm cái gì, trừ phi xuất hiện tình huống khẩn cấp hoặc là biến cố lớn.
Lúc bình thường thành viên chỉ cần tích lũy được công lao đầy đủ, thời gian còn lại làm cái gì Chúng Thần Điện cũng sẽ không quan tâm.
Sau khi Lâm Thanh Diện đã hiểu được quy tắc của Chúng Thần Điện rồi liền dự định đi đến báo danh với tổng bộ Chúng Thần Điện, thuận tiện xem công lao cần phải tích lũy để có được Ngưng Hồn Ngọc, sau đó đi đến kinh đô một chuyến, sau đó liền bắt đầu làm nhiệm vụ của Chúng Thần Điện. Một mặt là có thể tích lũy kinh nghiệm cho mình, một mặt khác cũng có thể nhanh chóng lấy được khối Ngưng Hồn Ngọc thứ ba vào trong tay theo lời dặn của sư phụ.
Đối với quyết định này của Lâm Thanh Diện, Quý Trường Thanh cũng không có ý kiến gì, mặc dù là trong mắt của ông ta Lâm Thanh Diện không khác gì so với những thành viên Chúng Thần Điện khác, ông ta đã gửi gắm hi vọng rất lớn ở trên người của Lâm Thanh Diện.
Có điều là bây giờ ông ta cũng không định yêu cầu Lâm Thanh Diện làm cái gì, ít nhất là ông ta cần Lâm Thanh Diện hiểu trước tình hình của Chúng Thần Điện, đồng thời sau khi hiểu bản chất của Chúng Thần Điện thì mới có thể kể cho Lâm Thanh Diện nghe những chuyện mà người khác không có cách nào chạm đến.
Để Lâm Thanh Diện làm nhiệm vụ trước một lần, đã có thể để Lâm Thanh Diện có hiểu rõ sâu sắc đối với Chúng Thần Điện, đồng thời cũng có thể tiến hành quan sát tâm tính của Lâm Thanh Diện, xem xem anh có phải là người mà mình muốn tìm không.
Không bao lâu sau hai người bọn họ đến một vùng nội địa của dãy núi côn luân, cách rất xa Lâm Thanh Diện đã có thể nhìn thấy được ở bên kia bắt đầu xuất hiện kiến trúc do người tạo ra, thậm chí còn có cửa cổng, có thể nhìn thấy được ở bên kia có không ít người đang tuần tra gần cửa.
Mà kiến trúc ở đằng sau cánh cổng san sát nhau, phong cách vô cùng hiện đại, có loại kiến trúc thậm chí còn thông vào trong ngọn núi, dựa vào quy mô của kiến trúc này liền biết được không phải là công trình nhỏ gì.
Theo như những gì mà Quý Trường Thanh nói, cái này chỉ là một bộ phận nhỏ của Chúng Thần Điện, toàn bộ dãy núi côn luân mấy nơi giống như thế này tổng cộng có chín nơi, mỗi một nơi đều có chịu trách nhiệm riêng, đảm nhận những nhu cầu khác nhau của Chúng Thần Điện.
Lâm Thanh Diện nhìn nơi này giống như là một căn cứ quân sự bí mật, trên mặt tràn đầy biểu cảm kinh ngạc, mở miệng nói: “Tôi không ngờ là Chúng Thần Điện có thể xây dựng một căn cứ khổng lồ như vậy ở trên núi, thật là không thể tưởng tượng được luôn đó, vốn dĩ tôi tưởng rằng các người cũng giống như những môn phái ẩn thế, nơi đặt căn cứ cũng tương đối cổ kính.”
Quý Trường Thanh cười cười, nói: “Thời đại đang phát triển, chúng tôi đương nhiên cũng phải đuổi theo bước chân của xã hội rồi, nếu như vẫn còn giống như những môn phái ẩn thế đó, ở một cái nơi hoang vu không có người ở, trên cơ bản là chúng tôi sẽ cắt đứt liên lạc với tất cả người ngoài, sao có thể biết được những chuyện đã xảy ra ở nước C được chứ.”
“Toàn bộ Chúng Thần Điện này cũng chỉ có ngọn núi này tương đối cổ, dù sao tôi cũng đã hơn một trăm năm mươi tuổi rồi, mấy loại phong cách này đều là những người trẻ tuổi các cậu thích đó.”
Lâm Thanh Diện nghe thấy lời nói của Quý Trường Thanh cảm thấy có chút đạo lý, Chúng Thần Điện phải thường xuyên nắm bắt tin tức ở bên ngoài, sự hỗ trợ khoa học kỹ thuật đương nhiên sẽ không thiếu.
“Đợi một lát nữa cậu cứ cầm lấy lệnh bài này trực tiếp đi qua bên kia báo tên là có thể rồi, sẽ có người dẫn cậu đi đến nơi đặc biệt để thông báo một số quy trình, nếu như may mắn thì cậu có thể được gặp một vài người cũng đến trình diện với Chúng Thần Điện.”
“Tôi không thể đi cùng với cậu được, tuy là nói tôi cố ý tìm cậu đến, nhưng mà chắc cậu cũng không muốn được đối xử đặc biệt đâu nhỉ? Về phần những chuyện trước đó tôi đã nói với cậu, cậu có thể suy nghĩ cho thật kỹ, sau này chúng ta có cơ hội bàn lại với nhau.”
Quý Trường Thanh nhìn Lâm Thanh Diện rồi nói.
Lâm Thanh Diện gật đầu, cũng không tiếp tục nói gì nữa, liền đi ra phía trước.
Lại qua một hồi nữa, Lâm Thanh Diện còn muốn hỏi thêm Quý Trường Thanh rằng quá trình báo danh cụ thể có cái gì, nhưng mà lúc xoay người lại phát hiện Quý Trường Thanh đã biến mất đằng sau lưng của anh, không biết là đi từ lúc nào.
Nhìn dãy núi trống trải ở phía sau, Lâm Thanh Diện cũng lắc đầu cười cười, nghĩ thầm thực lực của ông già này thật là kinh khủng, ông ta đi khỏi mà mình không hề nhận ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!