Một màn mập mờ như thế này thật sự là quá tình tứ, khiến cho buổi tiệc này tăng thêm vài phần lẳng lơ, tôi rời xa đôi môi của Chu Dung Thành, trên mặt ông ta vẫn đầy vẻ tươi cười, có vẻ cũng rất ngạc nhiên đối với hành động bất ngờ của tôi, nhưng phần lớn vẫn cảm thấy vô cùng hưởng thụ.
Tôi thấy được trên mặt Kiều Dĩ Thương đã không còn biểu cảm gì, trở nên cực kỳ tối tăm và trầm mặc, người dẫn chương trình hỏi ba lần xem có ai còn muốn tăng giá hay không, tôi cầm lấy cậu nhỏ của Chu Dung Thành không buông tay, ông ta cố ý đùa giỡn tôi, há miệng thở dốc, tôi thấy vậy bèn dùng sức nắm chặt, bởi vì đôi tay mềm mại của tôi mát xa quá thoải mái, ông ta không nhịn được hơi rùng mình một chút.
Ở hiện trường không còn ai ra giá nữa, người dẫn chương trình dứt khoát hô kết thúc, kết quả cuối cùng là Kiều Dĩ Thương dùng cái giá trên trời là hai mươi hai tỷ năm trăm triệu mua miếng ngọc Tương Tư này.
Thường Cẩm Lệ vô cùng vui mừng, cô ta ôm cổ Kiều Dĩ Thương, hôn nhẹ lên mặt ông ta: “Anh Thương, anh đối xử với em tốt quá à.”
Kiều Dĩ Thương híp mắt, không biết đang suy nghĩ cái gì, Thường Cẩm Lệ khó hiểu nói lại một lần nữa, ông ta mới bừng tỉnh, lộ ra vẻ tươi cười: “Chỉ cần em vui là được rồi.”
Sau khi phân đoạn từ thiện kết thúc, cục phó Mã đại biểu cho người nhà của những cảnh sát truy bắt tội phạm ma túy đã hy sinh đứng ra cám ơn Kiều Dĩ Thương và Thường Cẩm Lệ, đương nhiên, Chu Dung Thành và tôi cũng không thua kém. Vài phút sau cuộc đấu giá đất đai chính thức mở màn, đây là vở kịch lớn của đêm nay, ban đầu mọi người dự đoán chắc cũng phải cạnh tranh kêu giá chừng mấy chục lần, nhưng ai biết “trận chiến” ban nãy của Kiều Dĩ Thương và Chu Dung Thành gay gắt đến mức khiến mọi người hoảng sợ, chỉ là một miếng ngọc thạch mà bọn họ đã chịu bỏ ra hai mươi hai tỷ năm trăm triệu, thì đến lúc đấu giá đất ai mà đoạt cho nổi, thế cho nên buổi đấu giá này hiu quạnh cực kỳ, những người tham dự vòng thứ nhất còn chưa tới mười người.
Vòng trước Triệu Long và anh Kim đều không ra giá, nhưng khi đến đấu giá đất, bọn họ nhanh chóng ra tay, dù sao bọn họ cũng là bè phái của Kiều Dĩ Thương, ai mua được cũng giống nhau cả thôi. Kiều Dĩ Thương rõ ràng đã sửa lại chiến lược, ông ta không muốn tiếp tục chơi trội, chỉ im lặng ngồi một bên làm khán giả, Triệu Long đã lăn lộn ở Tam Giác Vàng hơn nửa đời người, tiền kiếm được không ít hơn Kiều Dĩ Thương là bao, cho nên anh ta ra giá rất hăng, giá quy định là một trăm năm mươi tỷ, anh ta vừa ra tay đã nâng giá lên hai trăm mười tỷ.
Chu Dung Thành đưa thẻ đấu giá cho tôi: “Em tranh với bọn họ đi, Triệu Long rất coi trọng quy củ, anh ta sẽ không làm khó phụ nữ.”
Tôi cũng đang có ý này, tôi hỏi ông ta có giới hạn về giá cả hay không, ông ta bảo không có, bằng mọi giá phải chiếm được mảnh đất này, tuyệt đối không thể làm bọn người này cắm rễ ở đặc khu.
Tôi xem như hiểu rõ, cầm thẻ bài, sau khi anh Kim kêu giá hai trăm bốn mươi tỷ xong, tôi lập tức kêu giá bốn trăm năm chục tỷ.
Mọi người ở đây đều sửng sốt, Kiều Dĩ Thương cũng nhìn về phía tôi, Thường Cẩm Lệ che miệng nói: “Bà Chu sao lại ra giá như thế, sẽ lỗ nhiều lắm đấy, thử thăm dò rồi ra giá từ từ có thể giảm bớt rất nhiều phí tổn.”
Tôi bảo tôi thích dứt khoát như vậy hơn.
Tôi nghe được Triệu Long ngồi ở hàng thứ hai mắng một tiếng “đệt”, anh ta giơ lên thẻ bài: “Sáu trăm tỷ!”
“Bảy trăm năm chục tỷ.”
Thật là quá sảng khoái mà, tuy rằng đây chỉ là thay Chu Dung Thành làm việc, nhưng trước đây dù có chết tôi cũng không dám nghĩ đến Hà Linh San tôi còn có thể có ngày hôm nay, tôi hùng hổ nói với người dẫn chương trình trên sân khấu: “Mặc kệ người khác ra bao nhiêu, cứ thêm vào ba mươi tỷ cho tôi, không có hạn mức cao nhất.”
Lời này của tôi vừa nói ra, Kiều Dĩ Thương hơi hơi nhíu mày, khách khứa phía sau ai nấy đều kinh ngạc, Chu Dung Thành nhắm mắt lại, tựa lưng vào ghế thư giãn, khóe môi lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.
Triệu Long bỗng nhiên kêu tôi: “Bà Chu, trông cô có hơi quen mắt thì phải.”
Tôi giật thót, sắc mặt cũng trở nên trắng bêch, đừng nói là Triệu Long thẹn quá thành giận, muốn lột trần tôi đó chứ.
Anh ta cười, dùng ngón út xỉa răng: “Hình như tôi đã từng gặp bà Chu ở một vài nơi thì phải, còn…”
Kiều Dĩ Thương dùng nắm tay che môi, ho nhẹ một tiếng, Triệu Long sửng sốt, anh ta nhìn về phía bóng lưng của Kiều Dĩ Thương, nhưng ông ta vẫn ung dung ngồi yên, không có xoay người lại.
Anh Kim cắn môi, anh ta giữ chặt cánh tay của Triệu Long, lắc lắc đầu nhìn anh ta, Triệu Long chỉ có thể không cam lòng buông thẻ bài xuống, nghiến răng nghiến lợi phun một ngụm nước bọt xuống đất.
Lời tôi nói cũng đã nói ra, không có hạn mức cao nhất, mà quyền lực và của cải của Chu Dung Thành, ban nãy bọn họ đã được trải nghiệm, nếu thật sự hô lên ba ngàn tỷ, chưa nói tới chuyện lời hay lỗ, tôi lại thêm vào ba mươi tỷ, thực rõ ràng đã chặn ngang đường của họ, cho nên có kêu giá tiếp cũng không có ý nghĩa gì.
Triệu Long xanh mặt, trực tiếp phất tay áo rời đi, anh Kim suy xét một chút, cũng dắt vợ mình cùng đi ra ngoài, từ đầu đến cuối Kiều Dĩ Thương vẫn vững như Thái Sơn, không có lộ ra bộ dáng hoảng loạn khi kế hoạch của mình không được như ý.
Buổi tối hôm nay, hai người bọn họ mỗi người đều rất huênh hoang, không khí lúc chia tay lại rất hoà bình, Kiều Dĩ Thương nói không biết khi hoàn công, liệu ông ta có vinh hạnh được cắt băng khánh thành cho cục trưởng Chu hay không.
Chu Dung Thành nói đương nhiên có thể, tổng giám đốc Kiều rất có mặt mũi, tôi đây vô cùng vinh dự.
Chúng tôi ra khỏi khách sạn, chào tạm biệt một ít thương nhân và phu nhân lại đây nịnh nọt xong, xe cũng đã tới và ngừng ở dưới bậc thang. Chu Dung Thành hộ tống tôi ngồi ở ghế sau, trước khi ông ta khom lưng tiến vào, ông ta nhìn Kiều Dĩ Thương, có ý sâu xa nói: “Chờ ngày tổng giám đốc Kiều kết hôn với cô Thường, không biết tôi có vinh hạnh được mời hay không.”
“Ở đặc khu có ai dám làm mất mặt cục trưởng Chu sao, trừ phi họ không muốn làm ăn nữa.”
Chu Dung Thành cười ha ha, tôi mỉm cười phất tay với Thường Cẩm Lệ xuyên qua cửa sổ xe, cô ta còn đuổi theo xe hỏi tôi có muốn hẹn nhau hôm nào ăn bữa cơm uống tách trà hay không? Tôi nói đương nhiên có thể, chỉ cần bà Kiều còn ở tại đặc khu, tôi tùy thời xin đợi.
Xe chạy được một khoảng dài, tôi bổ nhào vào trong lòng ngực Chu Dung Thành, hỏi ông ta biểu hiện của tôi đêm nay như thế nào, ông ta rũ mắt, đánh giá khuôn mặt nhỏ đầy vẻ đắc ý của tôi: “Em càng ngày càng có phong thái uy nghi của bà Chu rồi đó.”
Tôi được nước làm tới nói: “Vậy nếu so với Thẩm Quỳnh Tư thì sao.”
Ông ta tự hỏi một chút: “Cô ấy không tranh không đoạt, cũng có chỗ tốt của cô ấy.”
Thấy sắc mặt của tôi có chút suy sụp, ông ta lập tức cười sửa miệng: “Nhưng trong vai bà Chu, em làm được tốt hơn.”
Xe tới biệt thự, tôi mệt mỏi cực kỳ, phải nhờ Chu Dung Thành ôm tôi lên lầu, tôi cho rằng chính mình sẽ mệt mỏi xong ngủ một giấc tới sáng, ai biết vừa tắm rửa xong lại cực kỳ có tinh thần, giống như trong thân thể tràn đầy năng lượng muốn phát tiết ra ngoài.
Tôi khoác hờ áo ngủ đi ra phòng tắm, Chu Dung Thành đưa lưng về phía tôi, đang đứng ở đuôi giường cởi quần áo, không biết là do ánh đèn mờ, hay là do một tháng chưa làm tình, mà tôi cảm thấy bóng dáng của ông ta vô cùng hấp dẫn. Khe mông còn lộ ra bên ngoài quần lót hé ra vừa phải, xuống dưới nữa là một khe lõm sâu giấu sau quần lót, hai cánh mông rắn chắc do hằng năm tập thể hình. Tôi bất ngờ nhớ lại mỗi khi ông ta “tiến công” từ phía sau, mông và vòng eo phối hợp tạo thành một độ cong khi va chạm, lập tức cảm thấy mặt đỏ bừng, tim đập thình thịch.
Tôi đi qua, ôm lấy ông ta từ sau lưng, dán mặt lên sống lưng vững chãi của ông ta. Chu Dung Thành ngửi được mùi hoa sơn trà trên người tôi, thân thể không tự chủ được hơi cứng đờ, cười hỏi tôi có chuyện gì vậy.
Tôi nói tôi nhớ ông ta.
Ông ta ừ một tiếng: “Mỗi ngày đều nhìn thấy nhau mà còn nhớ, em càng ngày càng bướng bỉnh nhỉ.”
Tôi hỏi ông ta, liệu việc thấy tôi mỗi ngày có làm ông ta chán ghét hay không.
Ông ta xoay người nhìn tôi chăm chú, dùng ngón tay vuốt ve mái tóc ướt của tôi, làm lộ ra gương mặt ẩm ướt phấn hồng: “Nếu ghét thì sao anh cương nhanh như vậy được.”
Tôi rất thích Chu Dung Thành dùng bộ dáng nghiêm túc nói những lời hạ lưu, tôi cười, hung hăng đẩy ngã ông ta. Chu Dung Thành không có phòng bị, lập tức ngã ngửa ra sau, thân thể nện lên mặt giường mềm mại, thừa dịp ông ta còn hơi sửng sốt, tôi đã tách hai chân ra cưỡi lên hông của ông ta.
Tôi cố ý ma sát thân thể, chỗ bí ẩn ấm áp giữa hai chân dán lên người ông ta, cười quyến rũ: “Hiện tại còn cương được không.”
Ông ta thở ra một hơi: “Đừng quậy nữa.”
Tôi nói tôi không có, tôi kéo tay ông ta đặt lên bầu vú của mình, dùng lòng bàn tay ông ta cọ xát, mới đầu ông ta rất bị động, nhưng rất nhanh đã không chịu nổi, bắt đầu chủ động xoa bóp. Dưới sự kích thích từ đầu ngón tay của ông ta, nụ hoa nho nhỏ dần dần cứng lên, ông ta gầm nhẹ một tiếng, ngồi dậy khỏi người tôi, sau đó há mồm ngậm lấy mút chùn chụt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!