Chu Dung Thành thực ra không quen để lại dấu hôn trên người tôi, người đàn ông thành thục cẩn thận đều không chơi cái này, rất ấu trí. Đây chính chuyện của những đôi tình nhân trẻ yêu đương cuồng nhiệt mới làm, chúng tôi làm tình không dưới hai trăm lần rồi, điểm mới mẻ này tinh thần sớm đã trải qua rồi.
Chính là bởi vì cái này tôi mới không có cách nào giải thích được, trong lòng tôi hận Kiều Dĩ Thương ngứa răng, ông ấy rõ ràng là muốn tôi ngã đầu xuống, ngày hôm đó ở trên sân thượng khi ông ta từ phía sau đâm vào, bộ ngực của tôi bị ông ta bóp đến nỗi đau chết đi được, hoàn toàn không cảm giác được ông ta đang ở sau cô tôi ngoạm một dấu vết.
Tôi sớm biết phải đi bôi thuốc, bảy tám ngày làm sao cũng thể biến mất hết đi được, làm sao có thể để Chu Dung Thành phát hiện.
Tôi từ trên ghế đứng lên, đầu óc nhanh chóng nghĩ làm sao đối phó với quá khứ đây, Chu Dung Thành vốn đều coi chuyện của tôi và Kiều Dĩ Thương quên đi rồi, ông ấy nhiều ngày không ở nhà, để ông ta nghi ngờ tôi ngoại tình, thì phiền phức này lớn rồi đây.
"Có phải là tối ngày hôm qua..."
Tôi cố ý muốn nói nhưng lại thôi, tôi đẩy trên người ông ta sợ ông ta trong lòng có tính toán, không đẩy lên người ông ta thì an vị nghi ngờ tôi phản bội vụng trộm, tôi cũng là cưỡi trên lưng hổ rồi mà khó xuống được.
Làm bà hai của Cục trưởng cục công an, thực tế rất nở mày nở mặt, người khác nhìn vào cũng thấy vô cùng giỏi giang, nói như thế nào đây, quan chức chia rất nhiều loại, và dính dáng đến công an, luôn cảm thấy rất có thế lực, Cục trưởng cục công an cũng so với các bộ khác có quyền lực lớn hơn, dù sao cũng nắm giữ binh quyền.
Nhưng mọi vật tốt đẹp đều luôn cất giấu những nguy hiểm rất lớn, Cục trưởng cục công an đều là kẻ già đời hình sự trinh sát, một ánh mắt ông ta liền biết được bạn có phải là phạm tội hay không, làm đúng thì ông ta cũng thôi không tính toán, làm chuyện có lỗi bản thân tự dọa mình cũng có thể sụp đổ rồi.
Chu Dung Thành trầm mặc trong chốc lát, tôi đánh giá biểu cảm trên mặt của ông ta, phức tạp nói không ra được, ông ta sau đó rất lâu bỗng nhiên cười nắm chặt đưa tay lên thả tóc của tôi ra: "Tối hôm qua rất nhớ em, ngay đến cả lúc này sức lực kìm chế cũng không còn nữa rồi."
Tóc một lần nữa lại bị che lại, ông ta không nhìn thấy dấu môi thế nhưng ngón tay lại cứ dừng lại ở phía trên vuốt ve, lòng bàn tay của ông ta mỗi lần chạm vào tôi đều cảm thấy tim nhảy ra ngoài "Vẫn may chưa có kích động lưu lại ở trên mặt nếu không thì ngọc bích có tỳ, thật quá là đáng tiếc rồi."
Sớm biết Chu Dung Thành thích tôi xinh đẹp trẻ trung, các chị em đều là lấy khuôn mặt vóc dáng mê hoặc đàn ông, khi vợ còn cần sở trường trí tuệ khác, làm bà hai chỉ cần đẹp là đủ rồi.
Thế nhưng ông ta ở lúc mấu chốt này nhắc đến mặt của tôi, nếu như trên mặt lưu lại bất kỳ dấu vết nào cảm thấy đáng tiếc, tôi vẫn là có chút không quen, có thể là trong lòng ông ta là tôi đẹp là thích nhất hơn nữa vẻ đẹp của tôi chỉ có thể cho một mình ông ta sở hữu, trừ ông ta ra không ai có thể có được.
Người đàn ông yêu gái đẹp, chủ chọn bà hai cũng là chọn trên giường thoải mái và vẻ vang của người trước Chu Dung Thanh cao quý ưu tú như vậy, ông ta có thể thích vẻ đẹp của tôi đã rất hiếm thấy rồi, đối với tôi như yêu đến chết đi sống lại, đừng nói ông ta không thể, chỉ sợ là người đàn ông nào cũng sẽ không thực lòng yêu những loại phụ nữ như chúng tôi.
Ông ta quá trình tối hôm qua tôi không nhớ rõ, tôi may mắn tránh được một nạn, Chu Dung Thành sau khi bước vào phòng sách cầm điện thoại di động đi ra đến trong sân, gọi điện thoại cho Kiều Dĩ Thương, tôi sửa lại ghi chú cho ông ta gọi là "Chị em" sợ Chu Dung Thành ngày nào đó máu trào lên nhìn điện thoại của tôi, nếu như nhìn thấy cái tên Kiều Dĩ Thương, chuyện này lại càng lớn hơn rồi.
Nghe điện thoại không phải ông ta mà là một người con gái, người con gái giọng nói nhẹ nhàng hỏi tôi tìm ai, đây không phải là giọng nói của người tình Kiều Dĩ Thương, tai tôi nhận biết được giọng người rất tốt, người tình của Kiều Dĩ Thương thực sự rất yểu điệu, giọng nói không lừa được người, rất nhẹ nhàng, người phụ nữ này có chút cố ý tự cao tự đại nếu không chính là xuất thân giàu có, từ nhỏ đã quen thói quen làm như thế, hoặc chính là người tình mà Kiều Dĩ Thương vừa mới câu được, vô cùng làm ông ta vui lòng thuận theo.
Tôi nói tôi tìm Kiều Dĩ Thương.
Cô ta dừng lại hai giây "Cô gọi tên của anh ấy quen biết anh ấy sao?"
"Quen hay không thì cũng không liên quan gì đến cô, tôi tìm anh ấy có việc."
Người phụ nữ thấy tôi có chút thù địch, nói chuyện lời nói mang theo sự châm chọc ẩn giấu, dừng như là có quan hệ không ít với Kiều Dĩ Thương, cổ họng cũng không hề nhẹ nhàng như vậy nữa, dù sao thì vẫn rất là êm tai nhưng mang theo chút cay nghiệt "Anh ấy bây giờ không rảnh, đợi anh ấy bận xong thì nói sau đi."
Người phụ nữ đang muốn cúp máy thì bên kia bỗng truyền đến một giọng nam trầm thấp ngăn cản cô ta lại, hỏi cô ta tại sao lại cầm điện thoại của mình.
Người phụ nữ yểu điệu nói thấy ông ta và cấp dưới bàn chuyện sợ làm phiền đến ông ta, mới nghe hộ ông ta, cũng không phải chuyện gì không đứng đắn.
Kiều Dĩ Thương dường như cướp điện thoại từ trong tay của cô ta "Sau đó gọi tôi."
Người phụ nữ cũng không còn âm thanh, Kiều Dĩ Thương nhìn thấy hiển thị là tôi, giọng nói hòa hoãn không ít "Cô San mới chia tay tôi có một buổi tối liền đối với tôi sáng chiều nhớ mong rồi sao."
Tôi nắm lấy điện thoại di động lớn tiếng hỏi ông ta "Trên cổ anh còn lưu lại cái gì không?"
Trong giọng nói của ông ta ẩn giấu ý cười: "Cô San đây là đang ám chỉ tôi, muốn đổi cho cô sợi dây chuyền phải không?"
"Chu Dung Thành nhìn thấy rồi, tôi suýt chút nữa nói không rõ ràng rồi. Anh Kiều, anh cũng không đắc tội với ông ta đấy chứ."
Kiều Dĩ Thương buồn cười cười một tiếng: "Tôi sớm nói qua rồi, nếu như cô San ở chỗ anh ta sống không được tốt thì tôi bất cứ lúc nào cũng mở rộng vòng tay.
Tôi hỏi anh mở rộng vòng tay để tôi và đám người tình của anh tranh nhau sự cưng chiêu sao?
"Nếu như người của cô San không thích, tôi bảo đảm cô đi theo tôi, bọn bọ cũng sẽ không bao giờ xuất hiện nữa."
Ông chủ xã hội đen chơi xấu ai cũng không thể chống đỡ được, tôi cắn răng cười lạnh lùng, sức lực mới mẻ qua như cũ hay là người tình thành một đám, ông ta và Chu Dung Thành không giống nhau ôm một bà hai suýt chút nữa gặp phải một cái sọt, Kiều Dĩ Thương ôm mấy trăm người tình chỉ cần nhà ông ta đấu tranh có thể lần lượt từng người đến làm thoải mái, vĩnh viễn sẽ không xảy ra chuyện gì.
Tôi cúp điện thoại sau đó đi rót một ấm trà, từ trong phòng sách ra vào hầu hạ Chu Dung Thành, vì ông ta mà vắt khăn mặt gọt hoa quả, cũng may là ông ta bận rộn cúi đầu cả ngày đợi đến tối cũng đem chuyện này quên hết đi.
Lúc ăn cơm chị Bối có gọi điện thoại cho tôi, nói tôi biết chị ấy đang ở một giới thì gặp phải Phó Thị trưởng, có muốn dẫn Chu Dung Thành đi qua đó tiếp cận quan hệ không, trên bàn xã giao vui chơi là cách kết giao tốt nhất, đợi Phó Thị trưởng nhìn quen mắt tôi rồi lấy thêm vợ của ông ta sau này ông ta ở tỉnh ủy đảm bảo Bộ trưởng Chu, ai cũng không dám tính toán gì với ông ta.
Súng sáng dễ tránh ám tiễn thì khó phòng Chu Dung Thành bản lĩnh lớn cũng không chịu nổi tiểu nhân quấy phá, trong giới quan lại uy lực quá lớn rồi, mấy trưởng ban liên kết muốn làm chuyện, một bộ trưởng tuyệt đối không phải là đối thủ, ông ta phòng thủ không lại được.
Tôi hỏi chị Bối địa chỉ, chị ấy nói một hộp đêm cũ có tiếng, so với hội sợ Nam Giang thời gian còn lâu hơn, nhưng gần đây bị đả kích đoạt mất mối làm ăn có chút suy sụp, làm ra rất nhiều hoa tươi khách khứa ôm đồm, phỏng đoán Phó Thị trưởng cũng là ham mê gái đẹp mà chạy đến tham gia góp vui nếm món tươi mới.
Tôi hỏi Chu Dung Thành tối nay có chuyện gì không, ông ấy nói không có chuyện gì, định đưa tôi đi đến bến tàu đi dạo ngắm cảnh đêm.
Tôi nói cho ông ta đi đến chỗ tụ họp trước gặp một quan lớn, xã giao một chút.
Chu Dung Thành lại không biết thủ đoạn của tôi giao tiếp xã giao, tôi luôn không đợi được cơ hội bộc lộ tài năng cho ông ta, chị Bối cũng luôn dạy tôi không cần phải ở trước mặt người đàn ông giở trò khôn vặt, đều là những chiêu mà những ông già chơi đùa này còn dư lại, sẽ chỉ khiến bọn họ cảm thấy không thành thật, thông minh là thâm nhập vào trong cuộc sống chứ không phải là lấy ra để khoe khoang để cho chính mình đoản mệnh.
Chu Dung Thanh chỉ cảm thấy tôi rất biết câu dẫn đàn ông, giới quan lại con đường bất chính nhiều, người phụ nữ dựa vào sắc đẹp cũng không phải là trăm trận trăm thắng, Sở trưởng Hồ lần đó ông ta cũng mở mang tầm mắt, ông ta đến cuối cùng nhận thức được bên cạnh mình cất giấu bao nhiêu bảo bối, chỉ cần tôi ra tay, bao nhiêu ông cũng khiến cho ông ta thần hồn điên đảo.
Nhưng cũng vì điều này, Chu Dung Thành đối với tôi rất thận trọng, từ xưa đến nay người phụ nữ đạo hạnh cao không phải là cái thứ gì tốt cả ví dụ như Phan Kim Liên.
Trên đường đi đến nơi tụ họp, tôi nói với Chu Dung Thành sau này trong giới quan chức tìm một cây to lớn dựa vào, bản lĩnh của anh uy vọng cao, nhất là hay bị người ta đố kỵ, giới quan chức nếu không ôm cả đoàn đi nửa bước e cũng khó, nhiều người ở trên một chiếc thuyền, xảy ra chuyện lớn xui xẻo gì tự khắc đều sẽ bảo vệ lẫn nhau, cũng bớt đi nhiều phiền phức.
Chu Dung Thành vẫn trầm mặc nghe tôi nói, cũng không cắt đứt tôi, đợi tôi nói xong ông ta mới không nhìn đèn đường ở ngoài cửa sổ nữa thu mắt nhìn chằm chằm với tôi cười nói: "Anh có phải là đánh giá thấp em rồi không"
Tôi nói người con gái vì người đàn ông của mình cái gì đều có thể thông suốt phải đi ra ngoài, lần này tôi thực sự sợ rồi, tôi có bao nhiêu cái mạng nữa lần lượt đều có thể bình an trở về tôi hy vọng về sau sẽ không bao giờ xảy ra nữa.
Chu Dung Thành vẫn là khi hành xử, thường xuyên cùng với cục thành phố phó cục trưởng đến nơi này, cũng chính là tiền của công tìm gái uống rượu, Chu Dung Thành khi đó một lòng một dạ muốn thăng quan, hoàn toàn không dám đụng vào những thứ mà hủy hoại chính mình này, liền ở bên cạnh nhìn xem, quả nhiên phó cục kia không bao lâu thì bị người ta báo cáo rồi, Chu Dung Thành ngồi lên vị trí của ông ta.
Giới quan chức đấu đá đó mới thực sự là nước sâu, không để ý liền sẽ trượt chân mà chết đuối.
Ông ta đối với bên này vẫn rất là quen thuộc, nhưng đã nhiều năm như vậy đều đổi người mới rồi, không quen biết Chu Dung Thành, sau khi bọn họ bước vào cửa chính không có ai đến tiếp đón, đúng là gót chân tiến theo sao hai người trưởng phòng nhỏ liền được nhiệt tình tiếp đón rồi, nơi mắt chó coi thường người khác, trưởng phòng nhỏ bé kia so với Cục trưởng Chu thấp đến ba bốn cấp, ở trước mặt ông ta ngay đến cả xách giày cũng không xứng.
Tôi bịt miệng ho khan một tiếng, má mì đang cầm một cái gương nhỏ trang điểm lại theo âm thanh mà nhìn sang, bà chần chờ nhìn đánh giá, đang nhìn đên Chu Dung Thành đeo đồng hồ Patek Philippe, cùng với tôi đem một sợi dây chuyền trân châu to lớn, con mắt lập tức sáng lên, bộ bắt được một khách hàng lớn vui mừng nịnh nọt, nhanh chân chạy đến hỏi hai vị khách các trò chơi, vẫn là kêu mấy cô gái đến cùng nhau chơi đùa?
Chu Dung Thành cau mày lại, tôi nắm chặt tay của anh nói có chơi không.
Má mì ơi trời một tiếng lên véo vào eo cười: "Xem hai vị ăn mặc chính là chủ nhân nhiều tiền xa hoa, nếu như không thiếu tiền vậy thì đến đây chắc chắn là không thiếu việc vui. Chúng tôi ở đây có toàn bộ Quảng Đà cũng không có, đừng nói đến Quảng Đà, cả nước cũng không có nơi nào chơi cái này cả, ánh mắt của tôi móc đi ra cho các người làm bóng đạp."
Sống ở giới này bao nhiêu năm, các nơi vui chơi này ở thành phố lớn tôi cũng chạy một vòng rồi, có phải là độc nhất hay không tôi nhìn qua là sẽ biết, má mì khi dẫn chúng tôi đi vào trong vẫn còn nhìn Chu Dung Thành, đến sát ông nói chuyện, muốn biết là thân phận gì, tôi từ trong túi lấy ra một xấp tiền "Cái gì không nên hỏi thì đừng hỏi, đến nơi náo nhiệt nhất này."
Má mì nhìn thấy tiền mắt sáng lên vui vẻ "Phu nhân mời cô ngồi, bữa tiệc rượu thịt của chỗ chúng tôi phó thị trưởng đều chơi, còn có cả những nhân vật lớn hơn ông ta nữa?"
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!