Nói xong, ông chủ Trịnh ôm tân hoan ngồi vào xe, Thảo Vi khóc kêu không đi, cô ta muốn mở cửa xe, nhưng tài xế đẩy cô ta ra: “Cô Thảo Vi, tổng giám đốc Trịnh còn có việc bận, cô vừa vừa phải phải thôi.”
Thảo Vi trừng tài xế, vẻ mặt rất dữ tợn: “Cô Thảo Vi? Hôm qua ông còn kêu tôi là phu nhân, ông làm chó săn đều giỏi nhìn sắc mặt như vậy hả? Vội vàng liếm chủ nhân mới của ông rồi à?”
Tài xế không màng tới cô ta, mặc cho Thảo Vi la ó. Một khi thất thế, ngay cả chó săn cũng không thèm quan tâm tới mình, huống chi là người vốn đang được thế.
Chị Bối nói Thảo Vi không có đầu óc, không biết cách thao túng đàn ông. Sai lầm lớn nhất của cô ta là không nên chạy tới bắt quả tang, khiến ông chủ Trịnh mất mặt trước tân hoan. Đàn ông đều muốn lập uy, cho dù có tám người mười người tình nhân thì cô ta cũng không có tư cách hỏi han, chỉ có thể nghe theo ý trời. Trong mối quan hệ bao nuôi, đàn ông là bên lựa chọn, phụ nữ không có tư cách lựa chọn.
Thảo Vi tự cao là trẻ tuổi xinh đẹp, cho rằng đàn ông trên đời này đều nên nuông chiều cô ta. Nhưng trong nghề này có quá nhiều cô gái trẻ trung xinh đẹp, họ đều biết lấy lòng hơn Thảo Vi, một khi bị đá thì không còn khả năng xoay người.
Sau khi chiếc Mercedes chạy đi, Thảo Vi ngồi dưới đất khóc rống lên, cũng không bận tâm lớp trang điểm tinh xảo của mình bị nước mắt làm nhòe, người qua đường đều dừng chân quan sát, nhỏ giọng bàn tán cảnh tượng vừa rồi.
Thấy dáng vẻ thê thảm của cô ta, tôi cảm thấy sự đời thật khó đoán.
Kim chủ đời thứ ba của cô ta giàu có nhất. Hồi cô ta mới đi theo người đàn ông đó, tôi vừa vào nghề, trong giới này trừ chị Bối thì cô ta là người phong cảnh nhất. Cô ta mời chúng tôi tới chung cư của cô ta liên hoan, giường gỗ lim khắc hoa trị giá cả tỷ đồng, phòng spa có gắn TV LCD, kim chủ ngoan ngoãn phục tùng cô ta như con nghe lời mẹ. Hồi đó bao nhiêu chị em hâm mộ cô ta, cảm thấy Thảo Vi thật may mắn. Sau này cô ta ngoại tình, kim chủ đời thứ tư có quyền, cô ta cảm thấy quyền lực càng trâu bò hơn nên không hề do dự trèo lên giường người đàn ông đó, từ đó xuống dốc không phanh.
Cuộc đời tình nhân nói trắng ra là như người uống nước, ấm lạnh tự biết. Đa số chị em hôm nay còn khoe khoang, hôm sau đã ngã dưới tay một người phụ nữ càng trẻ trung xinh đẹp hơn, nhận vô số lời trào phúng. Một khắc trước vung tay lên tùy tiện mua trai, rất có khả năng ngay sau đó sẽ biến thành bàn tay đẩy mình vào địa ngục. Đặt cược cuộc đời mình vào sự hứng thú thể xác của một người đàn ông vốn là một trò cá cược, người thắng rất ít, người thua cũng không thể khóc.
Trong lòng tôi bỗng nghẹt thở, cứ như có một bàn tay vô hình bóp cổ mình. Thảo Vi trước mắt đổi thành gương mặt của tôi. Thực ra tôi với cô ta cũng chẳng khác gì nhau, lúc này tôi không dám nghĩ tương lai tôi với Chu Dung Thành sẽ kết thúc như thế nào, hoặc là tôi có thể dùng thủ đoạn gì để hoàn toàn chinh phục ông ta, níu giữ ông ta trong thế giới của mình.
Thảo Vi ngừng khóc đứng dậy, nhìn thoáng qua nhà hàng kiểu Pháp xa hoa mà tôi vừa dùng bữa sáng xong, cười lạnh: “Thực ra không phải đàn ông không chịu chi tiền cho phụ nữ, chẳng qua ông ta cảm thấy phụ nữ không xứng. Tôi mặc Chanel quý trước, con hồ ly tinh vừa rồi lại mặc mẫu mới ra năm nay, chẳng phải đều là tiền của lão Trịnh hay sao?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!