Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Sáng Lên Trường, Tối Lên Giường - Đồng Mạn Nghiên

Dẫu sao thì đối với một người con gái ở độ tuổi thanh xuân mơn mởn, những cú sốc mà Nhã Yến Kỳ phải chịu đựng không hề dễ dàng để có thể vượt qua được. Nhất là khi cô ấy thay Mạn Nghiên chịu một cú tông xe kinh hoàng, đến mức phải mang theo một phần khiếm khuyết suốt đời. 

Mạn Nghiên tha thứ cho Nhã Yến Kỳ, không hề oán trách nửa lời. Những chuyện mà cô ấy làm, cô phần nào có thể cảm thông được. Suy cho cùng thì bản tính của Nhã Yến Kỳ không xấu, chỉ là cô bị người khác che mắt, nên mới bước sai đường. 

Hai cô gái tìm một quán nước trong trung tâm thương mại, bình tĩnh ngồi nói chuyện. Những khúc mắc trong quá khứ được hóa giải, bọn họ lại có thể giống như trước kia, tiếp tục làm bạn tốt. 

Đan Nhiên ngồi bên cạnh, đôi mắt chớp chớp liên tục, nhìn vào hai khuôn mặt đẫm lệ kia. Cô bé nhanh nhảu rút ra hai tờ khăn giấy trên bàn, lễ phép đưa cho Mạn Nghiên và Nhã Yến Kỳ, mỗi người một tờ. 

“Mama và dì đừng khóc nữa, hai người mà khóc sẽ không xinh đẹp đầu” Đan Nhiên bắt chước những lời mà Vương Phong thường an ủi mình, mỗi khi cô bé bị Mạn Nghiên trách mắng vì bướng bỉnh. 

Nhã Yến Kỳ nghe thấy giọng nói lanh lảnh đáng yêu này, không khỏi cười phì. Cô ấy đưa tay nhận tờ khăn giấy từ bàn tay nhỏ xíu, chấm nhẹ lên khuôn mặt nhơm nhớp nước. 

“Cảm ơn bé con nhé” 

Chợt Nhã Yến Kỳ nghĩ lại câu nói trước đó, khẽ giật nhẹ mình. Khóe môi cô ấy cong lên, hỏi: 

“Mạn Nghiên, bé con dễ thương này là con gái cậu sao? Cậu đã kết hôn rồi à?” 

Cô thoáng trầm tư, nhất thời không biết nói làm sao với Nhã Yến Kỳ. Cuối cùng Mạn Nghiên vẫn vui vẻ gật đầu. 

“Phải, Đan Nhiên là con gái mình. Nhưng mà... mình chưa có kết hôn.” 

“À..." Nhã Yến Kỳ thấp giọng, sau đó không biết phải nói gì thêm nữa. 

Nhã Yến Kỳ bây giờ không còn năng động, phóng túng như trước nữa. Cô ấy sống nội tâm hơn, trân trọng các mối quan hệ thân thiết hơn là cố gắng tạo ra nhiều mối quan hệ mới. Sau vụ tai nạn, Nhã Yến Kỳ cảm thấy bản thân phải tích cực thay đổi, mới có thể làm mới cuộc đời được. 

Mạn Nghiên quan sát Nhã Yến Kỳ, bất giác nhìn xuống phía dưới, đắn đo một lúc rồi mới hỏi: 

“Yến Kỳ, chân của cậu.” 

“À, là chân giả đó! Nhưng tớ thấy vẫn rất ổn nha.” Cô ấy nở một nụ cười vô cùng tự nhiên. 

Vì sự cố năm đó, Nhã Yến Kỳ phải gắn một bên chân giả dưới gối. Thời gian đầu có cảm giác đau đớn vô cùng, nhưng lâu dần, cô ấy cũng không còn thấy bất tiện hay vướng víu nữa, hoàn toàn có thể đi lại như người bình thường. 

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận