“Đường xa, hay cháu cứ ở đây một đêm đi. Sáng mai hẵng về.”
“Phải, ở lại đi. Vừa nãy cậu uống cũng không ít rượu, lái xe đường dài không an toàn đâu.” Tôn Bách Thần nói thêm.
Vừa lúc này, Tôn Ninh Ninh đi làm về. Cô ta cũng được nghe Linh Châu kể về việc Tôn Bách
Thần dẫn bạn gái về nhà, bản thân còn tò mò hơn cả Vương Phong nên mới cố tình tan làm sớm hơn thường ngày.
Vì Tôn Ninh Ninh không nghĩ hắn sẽ yêu ai khác, ngoài Mộc Trà!
“Ninh Ninh về rồi đấy à. Con đã ăn gì chưa? Hay để ta sai người dọn bữa tối cho con nhé!
“Đã ăn ở bên ngoài rồi.” Cô ta nhàn nhạt đáp lại lời của Linh Châu.
Sở dĩ Tôn Ninh Ninh luôn lạnh nhạt với Linh Châu như vậy là vì cô ta không phải con ruột của bà. Tôn Ninh Ninh là con gái riêng của Tôn lão gia và vợ trước. Không biết là vì nguyên nhân gì nhưng cô từng được nghe vị quản gia cũ kể lại rằng khi Tôn Ninh Ninh vừa tròn một tuổi, mẹ cô ta đã bỏ đi biệt tích. Chưa đầy một năm sau, Tôn lão gia lại lấy Linh Châu về làm vợ nên cô ta luôn có ác cảm với hai mẹ con Tôn Bách Thần.
Tôn Ninh Ninh luôn cho rằng Linh Châu phá hoại hạnh phúc gia đình mình, còn Tồn Bách Thần là người cướp hết mọi thứ vốn định sẵn là của cô ta.
Từ khi còn nhỏ, Tôn Ninh Ninh và Tôn Bách Thần dưới sự quản lý của Tôn lão gia, đều được huấn luyện hà khắc như nhau. Vậy mà khi lớn lên, hắn lại được ưu tiên vào trong Tôn thi học hỏi kinh nghiệm kinh doanh, còn mặc nhiên trở thành người thừa kế cổ phần duy nhất của Tôn thị. Điều này càng làm cho Tôn Ninh Ninh dấy lên lòng căm phẫn.
Mười năm trước vì chuyện của Mộc Trà, Tôn Bách Thần tuyên bố rút khỏi giới kinh doanh, mới mở ra một con đường mới cho Tôn Ninh Ninh ở Tôn thị.
Khả năng kinh doanh của Tôn Bách Thần là thiên phú, kết hợp với việc được đào tạo bài bản, hiển nhiên vượt xa Tôn Ninh Ninh. Bởi vậy đến khi có cơ hội, cô ta càng quyết tâm nắm lấy, cố gắng làm việc gấp đôi người thường.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!